NGỰ LINH SƯ THIÊN TÀI - Trang 350

kìm sắt bóp cổ vệ binh thật chặt. Vệ binh giãy giụa mấy cái, con ngươi liền
tan rã, miệng mở lớn, hoàn toàn chết đi.

Nhìn thấy đồng bạn bị giết chết không hề có lực hoàn thủ, trong lòng

mọi người phát lạnh, bất tri bất giác đã mất đi ý chí chiến đấu. Đối mặt với
ma thú hung ác, bọn họ có thể đánh một trận, nhưng đối mặt với quỷ ảnh
như có như không, lại nên chém giết thế nào?

Mắt thấy nhóm thuộc hạ hoàn toàn không còn ý chí chiến đấu, chính

mình cũng rơi vào giữa trùng trùng lớp lớp quỷ ảnh, Đồng Trì vừa sợ vừa
tức, như muốn hộc máu: "Phượng Vũ! Lăn ra đây!"

Trả lời hắn, là một đạo ma pháp đóng bang phát ra từ ngọn cây. Đồng Trì

kinh sợ rối loạn né tránh không kịp, nửa người đều bị đóng băng, một đầu
ngón tay cũng không động đậy được. Chỉ có thể trơ mắt nhìn Vong Linh
bay tới trước mặt hắn, vẫn dùng cách đó bóp chết hắn.

Không tới 20 phút, "vệ binh tinh nhuệ" từng được Đồng Tân ký thác kỳ

vọng, tất cả đều bị Vong Linh giết chết.

Đám vong linh tìm kiếm chốc lát, thấy không còn vật sống, có hai Vong

Linh kéo thi thể Đồng trì và Đồng Tân, đi vào chỗ sâu thật sâu trong rừng.
Những Vong Linh khác chìm vào trong đất lần nữa, chờ đợi con mồi tiếp
theo.

Chẳng biết lúc nào, ánh trăng đã lặng lẽ leo lên đầu cành. Ánh trăng như

nước chiếu vào thi thể khắp nơi trên đất, làm người ta nổi da gà.

Ánh mắt Phượng Vũ khẽ động, đoán rằng khẳng định nhóm Vong Linh

này không phải cố tình tụ tập ở đây, mà bị người thao túng, lập tức không
khỏi nghi hoặc: "Bọn nó muốn mang con mồi cho ai?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.