NGỰ LINH SƯ THIÊN TÀI - Trang 353

vài chục năm nay hắn vì làm một chuyện lớn mà ở ẩn không ra ngoài, sống
một mình trong sơn cốc, một mưu đồ lớn không phải người thường là có
thể tưởng tượng được. Thì sao có thể bỏ qua cho nữ hài biết được hành
tung của mình.

—— tiểu nha đầu, chỉ có thể trách mạng ngươi quá xấu.

Trong lòng xẹt qua một chút tiếc nuối, lão giả không chút do dự giơ tay

lên, mười ngón tung bay, thủ thế kết xuất phức tạp huyền ảo.

Đánh với rất nhiều người, Phượng Vũ chưa từng thấy qua có người ra

chiêu như thế, lập tức cảnh giác hơn. Lúc nàng vừa tụ tập Thổ Nguyên Tố
để phòng hộ thì lại kinh hãi phát hiện ra, mình lại không cảm ứng được một
chút xíu nguyên tố tự nhiên nào!

Nàng chưa từ bỏ ý định thử lại mấy lần, nhưng trong lòng bàn tay vẫn

luôn rỗng tuếch. Vốn cố hết sức nhưng lại không sử dụng được nguyên tố
tự nhiên, lúc này giống như biến mất, cũng không thể hoá thành để cho bản
thân sử dụng.

Chú ý tới động tác của nàng, lão giả cười khinh thường: "Tiểu nha đầu

mới học ma pháp, chẳng lẽ không ai nói qua cho ngươi biết, Ma Pháp Sư
gặp Ngự Linh Sư, chỉ có một con đường chết sao?"

Nghe vậy, con ngươi Phượng Vũ đột nhiên co rút lại. Nàng thấy rõ, theo

thủ thế tay của lão giả, một con chim lớn toàn thân đỏ thắm dần dần thành
hình trên không trung. Ánh sáng màu đỏ không ngừng lưu chuyển quanh
thân con chim lớn, nó ngửa cổ lên phát ra tiếng ré dài lanh lảnh, lông trên
người khúc xạ ra bóng dáng hư ảo hoa lệ không thể diễn tả!

Đây là nguyên tố ánh sáng nàng không thể quen thuộc hơn được nữa!

Nhưng nàng lại chưa bao giờ nghĩ tới, vậy mà nguyên tố cũng có thể ngưng
tụ thành thực thể có sinh mạng!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.