NGỰ LINH SƯ THIÊN TÀI - Trang 409

Nhưng sau cây cột điêu khắc một bóng dáng cao quý chậm rãi đi ra,

hoàn toàn phá nát ý nghĩ của hắn. Thân là Quý tộc trong số các thế gia ở Đế
Đô, đương nhiên hắn được yết kiến qua hoàng hậu bệ hạ. Chỉ trách vừa rồi
một lòng chỉ nghĩ tới vì sao Phượng Vũ không bị giết, hoàn toàn không chú
ý tới thế nhưng hoàng hậu lại tự mình giá lâm.

Trên dung nhan mỹ lệ của Hoàng hậu tràn đầy vẻ giận dữ, khiển trách:

"Quả nhiên là cha con các ngươi giở trò! Dám can đảm xúi giục Lạc Tây Á
mưu sát người vô tội, cha con các ngươi quả thật là chết chưa hết tội!"

"Không, không phải vậy. Chuyện xảy ra là có nguyên nhân, hoàng hậu

bệ hạ, xin ngài nghe ta giải thích. . . . . ."

"Đủ rồi! Bất kể nguyên nhân là gì, cũng không thể đền tội xúi giục Điện

hạ của các ngươi, ý đồ giết oan người vô tội, thậm chí mất chí đến mức
nhốt Bổn cung để đắc tội!"

Hoàng hậu nói ra một câu đều là tội trạng, sắc mặt Đồng Mạc Uyên liền

tái nhợt hơn một chú. Đến cuối cùng, mặt của hắn đã không khác gì mấy tờ
giấy trắng là mấy.

Hoàng hậu nghiến răng nói: "Tối nay ta hồi cung liền gặp Ngô Hoàng,

xin hắn lập tức giáng tội!"

Dứt lời, hoàng hậu nhẹ nhàng vẫy vẫy tay, từ lúc nãy Tiếu Kiêu tuần tra

thủ vệ đã lập tức dẫn theo mấy tên hộ vệ tới đây, bẻ bẻ tay nâng Đồng Mạc
Uyên đã co quắp thành một cục, kéo hắn ra ngoài.

Ôm tay nhìn hoàng hậu xử trí Đồng Mạc Uyên, Luci lặng lẽ truyền âm

cho Phượng Vũ đứng bên cạnh hoàng hậu: "A Vũ, làm tốt lắm!"

"Toàn bộ may nhờ ngươi moi lời của hắn ra." Phượng Vũ cũng truyền

âm cho hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.