NGỰ LINH SƯ THIÊN TÀI - Trang 441

trưởng, nàng là nhằm vào ta, do ta nói với nàng đi. Nếu do ngài ra mặt, nhất
định sẽ bị nói là lấy quyền đè người lấy lớn hiếp nhỏ gì gì đó."

Lời ấy rất có đạo lý, cho nên hiệu trưởng không lên tiếng nữa.

Thấy hiệu trưởng im lặng không nói, Yến Oanh Oanh còn tưởng rằng

hắn ngại vì có nhiều học sinh ở đây, không dám che chở Phượng Vũ trước
mặt mọi người, trong lòng không khỏi thầm nói quả nhiên Phó tiểu thư cho
mình chủ ý vô cùng có tác dụng. Lập tức lời nói càng thêm sắc bén: "Ngươi
là kẻ trộm! Đừng cho là ta sẽ sợ ngươi! Hôm nay ta nhất định phải lấy lại
thứ thuộc về ta, sau đó đưa ngươi cho đội hộ vệ Đế Đô, để cho ngươi nếm
thử một chút tư vị ngồi tù!"

Thật ra, Phượng Vũ đã đoán được mục đích đến của Yến Oanh Oanh:

chuyện Đồng Tân người khác không biết nội tình, nhưng nàng là người yêu
đơn phương Đồng Tân thành người si khẳng định biết. Hành động hôm
nay, cũng chỉ là mượn cơ hội tìm mình gây phiền phức thôi.

Lập tức thấy nàng giống như người đàn bà chanh chua, nước miếng văng

khắp nơi chỉ trích mình, Phượng Vũ phản cảm một hồi: ánh mắt ngươi kém
lại đi thích một tay sai cam chịu làm chó săn không hề có cốt khí cặn bã
còn chưa tính, dù sao trong tình yêu mọi người đều là đứa ngốc. Nhưng lại
không biết nặng nhẹ tới trêu chọc mình, nhưng tính sai rồi. Chẳng lẽ người
này cho là mình sẽ ngoan ngoãn mặc cho nàng cài cái mũ ăn trộm sao?

Phượng Vũ bảo trì bình thản, Tiểu Đoàn Tử rúc trong lòng nàng chờ cơm

tối cũng không vui lòng rồi. Nó thò đầu ra, nhắm ngay Yến Oanh Oanh nhe
răng.

Chuyện Đồng Mạc Uyên từng ăn qua thiệt thòi ở dưới móng vuốt của

Tiểu Đoàn Tử, Yến Oanh Oanh dĩ nhiên biết, thấy thế không khỏi biến sắc,
liên tục lùi lại vài bước, theo bản năng giơ tay lên bảo vệ mặt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.