NGỰ LINH SƯ THIÊN TÀI - Trang 48

thậplinh khí trời đất ngưng tụ thành Linh Thú, cũng dễ như trở bàn tay."
Luci giống như là chỉ sợ cái tiểu nha đầu Phượng Vũ khó dây dưa này vẫn
như cũ không chịu nhận thức hắn làm sư phụ, khi nói chuyện không quên
ném ra một mồi nhử.

—— người này lúc mới gặp mặt thì vô cùng cao ngạo, hiện tại thế nào

thái độ thay đổi lớn 180 độ, giống như là một đứa trẻ ngốc dùng kẹo que dụ
dỗ thúc thúc ma quái?

—— nhưng là, cây kẹo que này nàng lại vô cùng yêu thích.

Phượng Vũ có chút buồn cười nghĩ , vẫy vẫy Thủy Châu trên đầu, vừa

muốn nói chuyện, lại nghe được dưới thân truyền đến một tiếng kêu khóc
đặc thù của con thú nhỏ.

Phượng Vũ cúi đầu xem xét, một con thú nhỏ toàn thân màu ngọc bích,

cổ dài đuôi ngắn, thân thể tròn vo nho nhỏ, đang cố chui ra từ dưới thân
Thủy Ma thú. Hai mắt nó to bằng hạt đậu nghi hoặc chớp, miệng không
ngừng phát ra tiếng kêu nhỏ. Bỗng nhiên, nó ngẩng đầu, thấy Phượng Vũ
đang cúi thấp người quan sát nó, nhất thời vui mừng kêu to một tiếng, tứ
chi nhỏ bé vội vàng thoát khỏi trói buộc cuối cùng của cơ thể mẹ, cố gắng
vươn mình chạm vào Phượng Vũ.

Chỉ là, khi nó muốn nhảy ra khỏi mặt nước lao vào trong lòng Phượng

Vũ thì lại phát hiện dù thế nào cũng không làm được. Đang ở trong bức
tường nước vô hình, nó không thể dùng lực, chỉ có thể liều mạng dùng
móng vuốt ngắn ngủn với về phía Phượng Vũ, miệng đáng thương kêu, đôi
mắt nhỏ tràn đầy uất ức.

Không muốn thấy bộ dạng làm nũng của con thú nhỏ, Phượng Vũ liền

đưa tay ra ôm lấy nó. Con thú nhỏ lập tức vui mừng rúc vào trong ngực
nàng, dùng đầu lưỡi liếm tay nàng lấy lòng.

"Sư phụ, đây là chuyện gì xảy ra?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.