NGỰ LINH SƯ THIÊN TÀI - Trang 555

chữ: “Ngự Linh bí tịch”.

Nhớ tới Ban Tư từng nói với nàng, trong lúc vô tình hắn lấy được một

quyển bí tịch liên quan đến Ngự Linh, mới từ Ma Pháp Sư tam giai nhảy
một cái lên đến hàng ngũ Ngự Linh sư, từ trước đến giờ người lạnh nhạt
như Phượng Vũ cũng không nhịn được trái tim đập loạn: đây nhất định là
bí tịch trong miệng hắn!

Bỏ bí tịch vào không gian trong hoa tai, Phượng Vũ nghiêng đầu nhìn

Tiểu Miêu, nó đã chạy đến cửa gõ nhẹ tấm ván gỗ. Thấy thế, Phượng Vũ
biết ý định ban đầu của Tiểu Miêu là muốn mình đến lấy bí tịch. Ôm lấy
Tiểu Miêu, nàng trịnh trọng nói cảm ơn, sờ sờ cái đầu nhỏ của hắn: “Kẻ
địch nói không chừng sẽ trở lại, trước tiên ta dẫn ngươi rời khỏi nơi này
đã.”

Sau khi Phượng Vũ đi không bao lâu, một người mặc áo choàng màu đen

vội vã xông vào nhà gỗ. Nhìn thấy cảnh tượng máu tanh bên trong, khuôn
mặt giấu dưới áo choàng không khỏi biến sắc: “Vẫn là đến chậm, lại để cho
người của Thánh điện Quang Minh vượt lên trước một bước!”

Hắn không cam lòng, trở lại trong phòng lục lọi khắp nơi, cuối cùng vẫn

không thu hoạch được gì, không khỏi thất vọng lắc đầu: “Chỉ mong bí tịch
đừng rơi vào tay của những người kia.”

Nói xong, chân hắn khẽ giẫm lên sàn nhà, trên tấm ván gỗ cũ kĩ bỗng

nhiên xuất hiện một ấn kí hình tròn, sáng rực lên, bay lên trời. Khi ấn kí
bay lên tới thắt lưng của người áo đen thì bóng dáng của hắn biến mất một
cách quỷ mị. Ngay sau đó, ánh sáng tản đi, xung quanh yên tĩnh, giống như
chưa từng xảy ra chuyện gì cả.

“Chủ nhân, phải về Kinh thành sao?” Sau khi rời khỏi cốc Tê Long,

đứng ở ngã tư đường, Vân Sâm Lam hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.