NGỰ LINH SƯ THIÊN TÀI - Trang 557

không kịp chờ đợi lập tức mở ra xem, lập tức thở phào nhẹ nhõm nói: “Thật
tốt quá, sư phụ không có bị người của Thánh Điện theo dõi, nhưng hiện tại
sư phụ sắp tiến vào chỗ bí cảnh để tu luyện, trong thời gian ngắn không kịp
trở về. Chuyện của Ban Tư, để ta lo!”

“Ngài muốn đi về hướng Bắc?” Sau khi nghe được quyết định của

Phượng Vũ, Chu Tước Hỏa Linh vẫn giữ bộ dạng thanh thản không nhịn
được nhíu lại lông mày mỹ lệ: ”Nơi này đã là chốn cực bắc của đại lục Tây
Phong, lại tiếp tục chạy về phía trước chính là đại lục Bắc Minh. Nếu muốn
tới bên kia, cần phải xuyên qua Tử Vong Chi Cốc dài đến chín ngàn dặm.”

“Tử Vong Chi Cốc?”

“Đúng vậy. Nó đã tồn tại từ xưa khi chủ nhân trước của ta còn sống. Nơi

đó tràn ngập ma thú đáng ghê tởm và nguy cơ trập trùng mà có lẽ linh sĩ
bình thường cho đến cuối đời cũng không thể thấy được. Hơn nữa, tất cả
ma thú biết bay đến đó đều sẽ mất đi khả năng bay lượn, chỉ có thể đi bộ
mà qua.”

Sắc mặt Chu Tước nặng nề nhìn thẳng Phượng Vũ: “Chủ nhân trước kia

của ta từng một mình đi vào Tử Vong Chi Cốc, kết quả hắn tốn khoảng hai
năm mới có thể thoát thân ra ngoài. Hơn nữa sau khi rời khỏi Tử Vong Chi
Cốc, gần một năm hắn không thể xuống giường.”

“Nhưng hướng Bắc chỉ có một con đường, rất có thể Ban Tư chạy trốn

tới nơi đó. . . . . .” Phượng Vũ trầm ngâm chốc lát, phân phó cho Vân Sâm
Lam: “Sâm Lam, dùng kỹ năng dò xét của ngươi, tìm xem những con
đường khác có hành tung của Ban Tư hay không.”

“Vâng, chủ nhân.” Vân Sâm Lam biến trở về hình dạng Độc Giác Thú ,

giương cánh bay lên cao, bay đi hơn mười dặm. Khoảng chừng một tiếng
sau, hắn trở lại phục mệnh: “Chủ nhân, ta dò xét phạm vi ba nghìn dặm,
không phát hiện Ban Tư, cũng không có người nào giống hắn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.