NGỰ LINH SƯ THIÊN TÀI - Trang 560

tươi lao thẳng về hai mắt Phượng Vũ đang đi tuốt ở phía trước, Tiểu Đoàn
Tử được bảo vệ ở chính giữa hoảng hốt thét lên, vội vã che miệng lại.

Tiếng kêu sợ hãi chưa hết, song kiếm Chu Tước vẫn không rời tay

Phượng Vũ đã tấn công như tia chớp, cắt đứt đoạn lưỡi dài chừng ba thước
của Thạch Văn Tích Dịch, cũng ngay sau khi xác định chính xác màu vảy
của nó, tìm được điểm đỏ duy nhất dưới cổ, đâm thẳng vào.

Ầm!

Bị đâm trúng điểm yếu, Thạch Văn Tích Dịch hừ cũng không hừ một

tiếng đã mất mạng, thẳng tắp ngã xuống đất.

Tiểu Đoàn Tử vẫn chưa hoàn hồn, Phượng Vũ đã tỉnh táo bắt đầu nhận

xét: “Thực lực con ma thú này cũng cao hơn những con trước kia chúng ta
gặp phải, chúng ta thật sự đi vào bên trong rồi. Tiếp theo mọi người nhất
định phải càng thêm cẩn thận.”

Nói xong, nàng lưu loát lau đi vết máu trên thân kiếm, vỗ vỗ đầu Tiểu

Đoàn Tử: “Trở về không gian ma thú thôi, tiếp tục như vậy nữa, ta không bị
ma thú đánh trúng, cũng bị đệ thét chói tai hù chết trước rồi.”

Vốn là lời nói đùa, lại làm Tiểu Đoàn Tử khổ sở cúi thấp đầu: ỷ vào chủ

nhân sủng ái, bản thân chỉ mải chơi đùa, quên đi việc nâng cao thực lực,
đến nỗi hiện tại trở thành vật cản trong đội ngũ. Nếu như thực lực mình đủ
mạnh, hiện tại sẽ không phải buồn phiền thế này.

Nghĩ tới đây, Tiểu Đoàn Tử nhỏ giọng nói: “Được, đệ sẽ vào không gian

ma thú để tu luyện.”

“Ừ, thật biết nghe lời, vào không gian ma thú chơi với Tiểu Hắc Miêu

đi.” Phượng Vũ nhìn ra mất mát của tiểu Đoàn Tử, xoa bóp mặt của nó, lại
không để lời của nó trong lòng. Dù sao, Tiểu Đoàn Tử có thói quen lười
biếng. Nó mà nói tu luyện, 100% là chỉ ngủ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.