NGỰ LINH SƯ THIÊN TÀI - Trang 606

Hắn ba bước thành hai bước đi tới căn phòng cuối hành lang mở cửa, rón

rén mang đám người Phượng Vũ tiến vào trong phòng: “Phượng Vũ tiểu
thư, trong lúc hắn đánh nhau với đối phương bị trúng một chưởng. Đại phu
nói là lục phủ ngũ tạng bị tổn thương. Nhưng vô luận sử dụng phương pháp
hay thuốc bổ nào, thương thế của hắn vẫn không có chuyển biến tốt, hơn
nữa càng ngày càng nặng, ta thật sự rất lo lắng. . . . . .”

Ngoài ý muốn của Phượng Vũ, người nắm trên giường còn là một thiếu

niên, nhìn dáng dấp chỉ tầm mười sáu mười bảy tuổi, trên mặt chi chít
những điểm đỏ, làm cho không nhìn rõ ngũ quan, cũng không biết là tuấn
tú hay xấu xí nữa. Nhưng nhìn lông mày sâu róm, lông mi dài như tranh vẽ,
loáng thoáng có thể thấy được bộ dáng tuấn dật của hắn lúc không bị bệnh.

Chỉ là đáng tiếc, hiện giờ hô hấp của thiếu niên hiện giờ yếu ớt nằm ở

trên giường, sắc mặt xanh trắng, cho thấy hắn mắc bệnh hiểm nghèo, không
có được một nửa phong thái của ngày thường.

Phượng Vũ không xem mạch mà cầm lấy bàn tay thiếu niên, thả linh lực

vào thân thể đối phương để thăm dò, cẩn thận cảm thụ kinh mạch của hắn
có gì khác thường không.

Đối với người tu luyện tầm thường mà nói, làm như vậy cực kỳ hao tổn

linh lực, cho nên cũng rất nhiều người không nguyện ý dùng cách này.
Phượng Vũ ỷ vào Thiên Phú Dị Bẩm của mình, căn bản là không có nhiều
băn khoăn như vậy. Nàng cũng không biết hành động này rơi vào trong mắt
Mạnh Nguyên, làm cho hắn cảm thấy vô cùng xúc động, cho là Phượng Vũ
nhiệt tình khẳng khái, trong lòng hắn lại tăng thêm vài phần cảm kích.

Theo linh lực xâm nhập vào cơ thể, sắc mặt Phượng Vũ càng ngày càng

cổ quái. Một hồi lâu, ngón tay thon dài của nàng liền rời khỏi bàn tay thiếu
niên, nhìn về phía Mạnh Nguyên nói: “Các huynh... trêu chọc người của
Quang Minh Thánh Điện?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.