NGỰ LINH SƯ THIÊN TÀI - Trang 691

Cám ơn ngươi, Tiểu Lan."

Thấy ân nhân nhận lấy Đan phương, Lan Tề Nhi vô cùng vui vẻ: "Là ta

nên cám ơn ngươi mới đúng."

Tự cảm thấy hơi có chút báo đáp ân tình, Lan Tề Nhi thật vui mừng,

nàng chuẩn bị muốn làm cơm mời Phượng Vũ, lại bị Phượng Vũ uyển
chuyển từ chối: "Ta còn có chuyện cần làm, lần sau đi. Ta sẽ ở Đô thành ở
một thời gian, về sau có rãnh rỗi sẽ trở lại thăm ngươi."

"Được."

Lan Tề Nhi lưu luyến không rời đưa Phượng Vũ đi ra cửa, trở về nhà

nhìn dược liệu chất đầy đất, nghĩ đến về sau lại có thể lấy ra luyện tập
luyện đan, trong lòng vui mừng đến tim đập bình bịch. Nàng lấy lại bình
tĩnh, vừa định cất hết dược liệu, ánh mắt đột nhiên dừng lại: "Đây, đây
không phải là Đan phương Thông Mạch Thần Đan sao?"

Mới vừa rồi rõ ràng đã đưa hộp gỗ đi, lúc này lại lẳng lặng đặt ở lên bàn,

bên cạnh còn nhiều thêm một cái túi căng phồng. Lan Tề Nhi mở ra xem,
cũng là một túi chứa Linh Tinh đầy ấp, bên trong còn có một tờ giấy ghi
chép, chữ viết mạnh mẽ: "Luyện thật giỏi tập, nhất định phải trở thành
Luyện Đan Sư nha. Phượng Vũ."

Cầm tờ giấy khích lệ, Lan Tề Nhi rơi nước mắt như mưa lần nữa.

Lúc này, Phượng Vũ đã đi trở về tiệm thuốc mới vừa rồi chọn mua dược

liệu và lò luyện đan, mượn bút mực của bọn họ.

Mải miết viết một hồi, mới để bút lông ngỗng xuống, Phượng Vũ nhẹ

nhàng thổi khô mực trên giấy, hài lòng cười: trí nhớ của mình cũng không
tệ nha, cũng không có nhớ sai một chuỗi dài tên dược liệu khó đọc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.