NGỰ LINH SƯ THIÊN TÀI - Trang 830

"Nguyên lão nói quá lời, Lệnh Công Tử và ta là bằng hữu, giúp nhau một

tay là cần phải vậy."

Hàn huyên xong rời khỏi phòng nghị sự, Phượng Vũ lại bị chạm mặt

Luật Cung Thương chạy tới ngăn lại. Phía sau hắn còn có Mạnh Nguyên
Phủ đi theo.

"Phượng, Phượng Vũ, ngươi phải một mình đi Quang Minh Thánh

Điện?" Luật Cung Thương không để ý thở hồng hộc, vội vàng hỏi.

Phượng Vũ chỉ chỉ Ngôn Ca Hành: "Không phải một mình, còn có hắn."

"Ngôn các hạ. . . . . ." Luật Cung Thương nhìn Ngôn Ca Hành một chút,

lại nhìn Phượng Vũ một chút, nhất thời đột nhiên không tìm thấy lời nói.
Hắn vốn muốn đi cùng với Phượng Vũ, nhưng mà, bên người nàng đã có
Ngôn các hạ mình sùng bái nhất. Giữa hai người tự nhiên có một loại ăn ý
tế nhị, để cho hắn có cảm giác chen vào không lọt.

"Đáng ghét. . . . . . Ta không muốn nhận thua nhanh như vậy . . . . . ."

Nghe hắn tự lẩm bẩm được bảy tám phần, Phượng Vũ không khỏi tò mò

hỏi: "Cái gì không nhận thua?"

". . . . . . Không có, không có gì." Luật Cung Thương mấp máy môi, đột

nhiên lớn tiếng nói: "Rất xin lỗi, Phượng Vũ, lần này ta không thể đi cùng
ngươi. Chuyện phụ thân phải xử lý quá nhiều, ta phải phân ưu với ông.
Nhưng có Ngôn các hạ đi cùng ngươi, thực lực của hắn cao cường, nhân
duyên lại tốt, ta rất yên tâm. . . . . . rất yên tâm. . . . . . Chờ sau này mọi
chuyện đã xong xuôi rồi, ngươi có rãnh rỗi, ta có thể đi thăm ngươi
không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.