NGỰ LINH SƯ THIÊN TÀI - Trang 890

biết.” Nói xong, người hầu đột nhiên hoài nghi hỏilai: “Xin hỏi ngài vừa
vào thành à? Nếu không tại sao không biết chuyện này?”

Ngôn Ca Hành cười trừ nói vài câu để che giấu, nếu ở lại lâu quá sẽ lộ

chuyện nên rời hỏi tửu lâu với Phượng Vũ.

Đi ra một đoạn đường, Ngôn Ca Hành xúc động nói: “Dù sao cũng đã

lâu không tới, có một số việc đã thay đổi mất rồi.”

Phượng Vũ nói: “Nhưng đây cũng là cơ hội.”

“Không sai, không phải trước đó chúng ta đã thương lượng rồi sao, nhất

định phải tìm lúc náo nhiệt, trước mặt mọi người lấy chứng cớ ra chất vấn
hắn, để cho hắn không cách nào che giấu sự thật.”

“Vậy ngày mai chúng ta sẽ làm như thế này.” Phượng Vũ phân tích:

“Mặc dù chuă thấy Thánh Tế tư, nhưng nếu hắn có thể một tay bày ra
chuyện của sáu mươi năm trước, nhất định là người có tâm tư kín đáo. Loại
người như vậy, có thể không có phòng bị, để cho dân chúng đến gần mình
sao? Nói không chừng người có thể đến gần hắn, đều là trải qua tuyển
chọn.”

Ngôn Ca Hành vỗ tay một tiếng: “Nói không sai. Cho nên chúng ta phải

thừa dịp bây giờ suy nghĩ một chút biện pháp, nếu không kéo dài tới ngày
mai sẽ không còn kịp rồi.”

“Tìm người để hỏi sao? Pháp thuật thôi miên của ngươi vừa đúng lúc có

thể dùng, nếu không chúng ta sẽ bị hoài nghi.”

“Ừm......” Bởi vì đã từng thôi miên Phượng Vũ, cho nên nghe đến

chuyện này Ngôn Ca Hành có chút chột dạ. Hắn không ngừng liếc trộm đối
phương, đang xác định Phượng Vũ không phải đang châm chọc, thở phào
nhẹ nhõm: “Dĩ nhiên...... Liền giao cho ta đi. Ngươi xem người kia như thế

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.