NGỰ LINH SƯ THIÊN TÀI - Trang 909

"Tại sao ngươi nói như vậy? Ngươi có tư cách gì?" Ngoại trừ Thánh Tế

Tư và Phượng Vũ, căn bản Phượng Tường không chút khách khí với ai cả.

"Ai nói ta không có tư cách?" Ngôn Ca Hành đẩy hắn, đi đến trước mặt

Thánh Tế Tư: "Mới vừa rồi ngươi nói vật chứng có thể ngụy tạo, như vậy,
nhân chứng đây? Chỉ bằng ta -- Quang Minh Chi Tử Tiền Nhiệm – Phi
Thiên, ta có đủ tư cách đứng ra vạch trần âm mưu 60 năm trước của ngươi
hay không?

Phi Thiên!

Cái tên này ở thành Quang Minh đã sớm là một cấm kỵ. Năm đó Phi

Thiên đã lập được đại công trong cuộc chiến tru diệt Ma Vực, nhưng sau
khi chiến sự kết thúc lại không biết tung tích. Thánh Tế Tư càng thêm cấm
những người khác nhắc đến hắn.

Người khác đối với việc này cũng có nghi ngờ, nhưng theo thời gian, đảo

mắt 60 năm trôi qua, ngày ngày chờ hắn xuất hiện, nhưng dần dần mong
đợi ấy cũng dần biến mất. Hôm nay nói đến Quang Minh Chi Tử, đã không
còn người nhớ Phi Thiên, chỉ biết đến Phượng Tường.

Không ai từng nghĩ tới, sáu mươi năm sau, người ngâm thơ rong đệ nhất

thiên hạ Ngôn Ca Hành, lại tự xưng hắn là Phi Thiên!

Mấy tên nhân viên thần chức trên thánh đàn cũng không nhịn được lộ ra

vẻ mặt kinh ngạc, châu đầu ghé tai nghị luận ầm ĩ. Chỉ có Thánh Tế Tư
cũng không làm gì, lạnh giọng nói: "Quang Minh Chi Tử Tiền Nhiệm vào
cuộc chiến năm đó ở Ma Vực trọng thương không trị, đã qua đời. Chân
dung của hắn còn treo ở Tập Anh Điện. Ngôn các hạ, cho dù thân phận
ngươi bất phàm, ta cũng phải nhắc nhở ngươi, không nên mạo phạm thần
linh dù chỉ một chút!"

Đối với lời nói của hắn, Ngôn Ca Hành cười chế giễu một tiếng: "Lấy

tướng mạo để chấp vấn sao? Ta nghĩ ngươi nên nhớ cái này."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.