(1973), Tiến sĩ năm I (1974) vàtiếp tục làm vẻ vang cho dòng họ bằng
nghề“bán cái văn chương kiếm chút áo cơm”. Nhânđó làm khoa trưởng
(1996), hiệu trưởng(2004 IELF),…
Rồi bỗng chốc, sét đánh ngang trời, ta đọcđược cuốn Gorin No Sho (1990):
Cuộc đời a ha! Bỗng nhiên biến đổi
Thiên địa chao ôi! Chấn động tâm can
Vốn say mê võ thuật (1950-1970) và võ đạo(1980) từ thuở nhỏ, từng cùng
bạn bè điquyền múa hèo, luyện tập võ ta, Judo (1955),Karatedo (1966) và
Aikido (1988-…), đặc biệt làAikiken (Hiệp Khí Kiếm), cuốn Gorin No
Shorơi vào tay ta như một bí kiếp vô song, mộtsách gối đầu giường ngày
đêm ấp ủ. Không chỉmỗi chữ mỗi câu mà nhất lá cái ý (“ý tại ngônngoại”),
cái thần (“độc thư chủ tinh, ý, thần”).Cho nên đọc mãi, đào mãi, đào sâu, và
ứngdụng, và đoàn luyện.
Cho nên, ngày ngày luyện kiếm, đêm đêmgiảng võ cho nội gia môn hạ,
cũng chỉ là để tìmcho ra cái lý thường hằng khiến vũ trụ và tâmthân hợp
nhất.
Và bản Gorin No Sho bằng tiếng Việt cũngchỉ là một “by-product” của việc
ta phiêu lưutrên Ngũ Đại Hồ (Thổ, Thủy, Hỏa, Phong,Không) của Thánh
kiếm Miyamoto Musashi.Với sứ mạng tự giao phó: giúp hành giả ViệtNam
hiểu được trong muôn một tinh thần,tư thế và chiêu thức của các dũng sĩ
đất PhùTang, đồng thời luyện cho mình thiên địaphong trần tâm thân hợp
nhất để, như UyViễn Tướng Công xưa:
“Đường mây rộng thênh thang cử bộ
Nợ tang bồng trang trắng vỗ tay reo”.
BÙI THẾ CẦN