NGỰ YÊU (NGỰ GIAO KÝ) - Trang 116

thấy chó chạy qua, chỉ thấy xa xa có một chú “chó” màu vàng đặt sau gốc
cây to, không hề cử động.

Có thanh âm, có hình dạng, nhưng không có sinh mạng.

Kỷ Vân Hòa ở trong “thế ngoại đào nguyên” kì lạ này đi một lúc, khi

sự hiếu kì cùng mới mẻ lúc vừa bắt đầu qua đi, cảm xúc còn lại chỉ là sự cô
tịch, trống rỗng giống như bị kéo dài vô tận.

Giữa trời này, trừ nàng ra, tất cả mọi thứ đều là giả.

Thanh vũ loan điểu kia lãng phí mấy chục năm để tạo ra mảnh trời đất

thuộc về nàng ta, nhưng lại không tạo ra được một thứ có sinh mạng sống
động như nàng ta được.

Chim đá, chó đá, âm thanh vô cùng sinh động, nhưng chính sự tịch

mịch trống rỗng vô tận này càng giết người hơn nữa.

Nàng nhất thời có chút hoang mang, nếu như nào vĩnh viễn bị nhốt ở

nơi này...

Vừa nghĩ như thế, sau lưng nàng chợt lạnh lẽo, nàng quay đầu, đằng

sau nàng chỉ có mỗi sợi dây liên kết giữa nàng và người cá.

Không do dự nhiều nữa, nàng không muốn đi tiếp, xoay người bước

đến con suối, sờ sờ nước suối, đột nhiên phát hiện con suối không đầu
không đuôi này cư nhiên là thật.

Nàng cởi ra áo ngoài, ném nó xuống nước, đợi hút đủ nước, nàng cầm

chiếc áo ướt đẫm nhỏ giọt, dọc theo sợi chỉ mà quay về.

Lúc trở về nhanh hơn lúc đi nhiều.

Nàng cảm thấy bản thân chỉ tốn một nửa thời gian lúc đi, đã tìm được

người cá.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.