NGỰ YÊU (NGỰ GIAO KÝ) - Trang 139

thủng mặt đất, hết cái hố này đến cái hố khác, cát vàng xung quanh bay tán
loạn.

Kỷ Vân Hòa đưa tay che mũi miệng, lùi hai bước.

“Chúng ta đi trước thôi, chờ nàng ta bình tĩnh lại đã.” Nàng nhìn loan

điểu đen đang phát điên trên đất, đầu mày nhíu chặt “Nếu ta đoán không
sai, lối ra chính là ở giữa đầm.”

Phụ yêu này đối với ngự yêu sư tràn đầy địch ý, nếu như nàng xông

vào giữa đầm chắc chắn nàng ta sẽ lập tức tấn công nàng. Kỷ Vân Hòa nghĩ
đi nghĩ lại cảm thấy cần phải hóa giải phụ yêu này trước.

Nhưng phụ yêu có cảm xúc mãnh liệt thế này, làm thế nào hóa giải

được đây?

Một nữ tử bị nam nhân lừa gạt, trái tim bị tổn thương...

Nàng một bên suy nghĩ, một bên cúi người cõng Trường Ý lên.

Nàng từ đằng sau ôm lấy đuôi cá của y, đi về phía trước, rời khỏi chốn

hỗn độn này. Nhưng tâm tư nàng thì vẫn chưa hoàn toàn thoát khỏi. Nàng
vẫn mãi nghĩ biện pháp để an ủi kẻ bị tình yêu tổn thương kia. Kỷ Vân Hòa
cảm thấy nếu như là mình thì bị người ta phụ tình sẽ lập tức tìm người
khác, cái cũ không đi cái mới không đến.

Nhưng trong thập phương trận này, kiếm đâu ra một nam nhân để an

ủi phụ yêu chứ?

Đợi đã...

Kỷ Vân Hòa dừng bước, nhìn xuống cánh tay cường tráng đang ôm

lấy cổ mình.

Nam nhân không có nhưng cá đực thì có một con to.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.