NGỰ YÊU (NGỰ GIAO KÝ) - Trang 297

rõ chân tướng? Các người đối xử với hắn như vậy, phải chăng là còn có
mưu đồ khác?”

Lời này của Kỷ Vân Hòa vừa nói ra, tất cả đều kinh ngạc, các trưởng

lão đưa mắt nhìn nhau, không ai nhiều lời nữa.

Mà nhìn thấy nàng như vậy, họ nhất thời cũng mất đi chủ ý, trầm mặc

hồi lâu, tất cả đều rút đi.

Không lâu sau, trong phòng Lâm Hạo Thanh chỉ còn lại hai người.

Kỷ Vân Hòa đem cửa phòng đóng lại, lần nữa tiến vào trong, đem một

cái ghế, ngồi đối diện bàn của Lâm Hạo Thanh, nàng cười: “Nhiều năm
như vậy, miệng lưỡi cũng không phí công luyện tập. Vẫn xem là có chút tác
dụng. Đúng không?”

Lâm Hạo Thanh nhìn nàng, thần sắc của nàng hôm nay, phút chốc

khiến hắn nhớ đến thiếu nữ ở trong biển hoa của ngự yêu cốc thẳng thắn
cười to.

Nàng đeo vòng hoa hắn tặng nàng, hỏi hắn “Hạo Thanh ca ca, huynh

xem muội xinh không?”

Lâm Hạo Thanh đem tâm tư trở lại, thần sắc ôn nhu hơn một chút, hắn

đáp: “Đúng, miệng lưỡi này thật sự lợi hại. Chẳng qua...” Hắn dùng chút
“Hôm nay hộ pháp sao lại tốt bụng vậy?”

“Không, ta không tốt bụng, ta giúp ngươi là vì muốn ngươi giúp ta.”

Nàng trực tiếp mở miệng “Cốc chủ.”

Lâm Hạo Thanh đặt bút trong tay xuống, vò lấy tờ giấy đã nhiễm mực:

“Ta không thể thả người cá đi. Nàng cũng nhìn thấy ánh mắt của Thuận
Đức công chúa nhìn người cá rồi đó.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.