NGỰ YÊU (NGỰ GIAO KÝ) - Trang 422

mấy phần run rẩy. Tai bị cứa nát chảy máu không ngừng, từng giọt từng
giọt rơi trên mặt đất của lồng giam giam giữ Kỷ Vân Hòa suốt năm năm
qua.

“Trên mặt đất này, dáng vẻ của mỗi một tấc đất, ta đều biết rõ. Mà

hôm nay, ta cảm thấy, trên mặt đất này là nhìn đẹp nhất.” Nàng cười nói
“Bởi vì, trên đó phủ đầy máu tươi của ngươi.”

Thuận Đức công chúa nghiến răng nghiến lợi, trong lòng trỗi lên cơn

sợ hãi.

“Sợ rồi sao? Đã biết mùi vị của sợ hãi là như thế nào rồi?” Nàng trừng

mắt nhìn vào mắt nàng ta, ý cười trên mặt dần dần thu lại, sát ý lại nổi lên
“Nhưng miệng vàng lời ngọc của ngươi cùng ta cá cược, bình loạn không
nổi phương Bắc, ta sẽ biến ngươi thành nhân trư.”

Nàng nói xong, tay hạ đao xuống! Tức thời nghe thấy một tiếng quát

hung hăng, Kỷ Vân Hòa cả người bỗng bị nàng ta đẩy ngã.

Mà thanh kiếm gãy trong tay nàng vẫn hung hãn cứa một nhát lên mặt

của Thuận Đức công chúa.

Lưỡi kiếm gãy quét ngang trên mặt nàng ta, lướt qua má, cứa qua sống

mũi, một bên mặt vẫn lưu lại một vết sẹo dài.

“A!” Thuận Đức công chúa kêu lên một tiếng thê lương, lập tức ngồi

dậy, che lấy mặt mình, đôi tay nàng ta dính đầy máu tươi: “Mặt của ta! Mặt
của ta! A!” Nàng ta đau khổ ngồi trong ngục khóc lóc.

Kỷ Vân Hòa bị xô ngả sang một bên, sức mạnh trong thân thể cơ hồ

đã cạn kiệt.

Nàng ngồi dậy, cố mở đôi mắt đang dần híp lại, muốn nhìn rõ người

trước mặt mình……

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.