NGỰ YÊU (NGỰ GIAO KÝ) - Trang 436

Nàng nâng tay, đặt lên lồng ngực y, bàn tay dùng sức, đẩy y ra xa một

chút, sau đó tiếp: “Nhưng ta vẫn phải đính chính với ngươi, mạng của ta, là
của chính mình. Cho dù là trước đây hay sau này, vẫn là của ta, cho dù là ta
cũng không thể nói những lời này.”

“Nàng có thể nghĩ như vậy.” Trường Ý nói “Mà ta sẽ không cho nàng

quyền chọn lựa.”

Nói xong, Trường Ý khoát tay, hắc bào to rộng thoáng cái phủ lấy cả

người Kỷ Vân Hòa, khiến cho ánh nắng không thể chiếu vào người nàng.
Thậm chí còn nâng tay làm một cái pháp ấn trên cổ áo nàng, khiến nàng cởi
không được áo này xuống, chỉ để nàng lộ ra đôi mắt nhìn bên ngoài.

Kỷ Vân Hòa cảm thấy có chút buồn cười: “Ta ở trong ngục ngây ngốc

gần sáu năm rồi, lần đầu tiên phơi nắng, ngươi tại sao lại cho rằng ta có thể
bị phơi chết? Có kẻ nào có thể bị nắng phơi đến chết không?”

Trường Ý lạnh nhạt lườm nàng nói: “Nàng có thể.” (nguyên văn

你能)

Hai chữ này, khiến nàng dường như lại thấy Trường Ý năm đó, thành

thật, chân thành, nói một là một, hai là hai.

Nàng đột nhiên có chút muốn nói chân tướng năm đó cho Trường Ý

nghe, nàng muốn nói với y, năm đó, thật ra ta không phản bội ngươi, không
bỏ rơi ngươi, cũng không muốn giết ngươi. Ngươi có thể hận ta, có thể ghét
ta thay ngươi quyết định nhưng ta chưa từng muốn thực sự tổn thương
ngươi……

Kỷ Vân Hòa thử vươn tay ra khỏi tay áo, muốn chạm vào Trường Ý,

nhưng pháp ấn trên y phục như một sợi dây, trói nàng thật chặt ở bên trong
áo, khiến cánh tay nàng không thể cử động.

Nàng bất lực: “Trường Ý, phơi nắng sẽ không giết được ta, mặc dù sẽ

bị đau, nhưng……”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.