NGỰ YÊU (NGỰ GIAO KÝ) - Trang 474

Kỷ Vân Hòa đột nhiên mở to hai mắt.

Nàng cảm thấy ngục giam này cùng với chính mình hòa thành một thể

rồi, nàng động động ngón tay, nâng tay lên, nhưng vốn dĩ......chiếc lồng
giam này, cư nhiên lại là cơ thể của bản thân.

Ngục giam trong ngự yêu cốc, phủ quốc sư, tiểu viện Hồ Tâm này có

tính là gì, lồng giam kiên cố nhất trên thế gian này vốn dĩ chính là cỗ thân
thể này của mình.

Nàng nhếch môi cười, vẫn chưa kịp cảm khái xong, đột nhiên sau khi

nàng nâng tay lên, liền nhìn thấy thân ảnh của một người mặc hắc bào.

Y đứng ở cuối giường nàng, một mực đứng đấy, nhưng không nói

chuyện, cho đến khi nàng tỉnh dậy, y cũng không nói một lời nào. Y nhìn
nàng chằm chằm, trong đôi đồng tử màu lam kia, dường như ẩn chứa hàng
ngàn hàng vạn suy tư, lại dường như không chứa đựng gì.

Một luồng gió lạnh làm dao động mái tóc nàng, Kỷ Vân Hòa xoay đầu

vừa nhìn, cửa sổ vẫn thường khép chặt giờ đây đã mở rộng, bên ngoài mặc
dù là ban ngày nhưng gió lạnh vù vù, tuyết trắng tựa lông ngỗng đang rơi lả
tả, không nhìn thấy cả ánh mặt trời, rất nhiều hoa tuyết bị gió lạnh thổi vào
trong phòng, rơi trên lò sưởi, phát ra tiếng tách tách, tuyết tan ra thành nước
bị hun thành khói trắng, từ từ biến mất vô hình trong không trung.

Hóa ra......gió là từ nơi này mà đến......

"Trường Ý......" Nàng gọi tên y, nhưng giống như đang thở dài một

tiếng "Hà tất......"

Hà tất không tha cho nàng, lại hà tất không tha cho chính mình......

Trường Ý không đáp nàng, y phục trên người y so với thường ngày

nàng gặp còn nghiêm chỉnh hơn một chút, mái tóc bạc vẫn đang vấn tóc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.