NGỰ YÊU (NGỰ GIAO KÝ) - Trang 611

"Kỷ Vân Hòa chết rồi." Khống Minh nói.

Trường Ý cúi đầu, tóc dài che đi một bên mặt, nhưng không cách nào

giấu đi thanh sắc ngỡ ngàng của y: "Nàng đang lừa ta."

"Nàng ta đã không còn thở nữa."

"Nàng nhất định là đang lừa ta." Trường Ý hệt như không nghe thấy

lời Khống Minh nói, gần như tự độc thoại, "Trước đây nàng vì tự do, nên
lừa ta đi kinh sư phục tùng Thuận Đức. Bây giờ, nàng nhất định vì để ta thả
nàng đi, cho nên mới giả chết lừa ta."

Khống Minh trầm mặc.

"Nàng không muốn ta giam giữ nàng, không muốn ngây ngốc trong

căn phòng này, nàng muốn rời đi......"

"Tách" một tiếng thanh thúy phát ra từ bên giường của Kỷ Vân Hòa,

ban đầu Khống Minh không để ý, cho đến khi nghe thấy một tiếng "tách"
này, một hạt trân châu rơi xuống giường, lăn trên mặt đất, ánh châu chói
mắt, lăn nhanh đến bên chân Khống Minh.

Truyền thuyết kể rằng nước mắt người cá sẽ hóa thành châu......

Sáu năm trước, kể từ lúc hắn cứu Trường Ý cho đến nay, gì mà núi

đao biển lửa, tuyệt cảnh hiểm đồ, có cái nào mà y chưa từng trải qua chứ,
dù chịu thêm bao nhiêu đau đớn, chảy thêm bao nhiêu máu, vô luận trong
lúc khổ sở tuyệt vọng, hắn cũng chưa từng nhìn thấy khóe mắt ướt đẫm của
người cá.

Cho nên Khống Minh vẫn luôn cho rằng, nước mắt người cá sẽ hóa

thành châu đều là lời nói tùy tiện, chẳng qua là tưởng tượng của con người
đối với người cá thần bí mà thôi, người cá này vốn dĩ sẽ không rơi lệ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.