NGỰ YÊU (NGỰ GIAO KÝ) - Trang 711

Trường Ý bỗng nhìn thấy gương mặt giống hệt Kỷ Vân Hòa, nhất thời

ngẩn người, vốn không phòng bị một chưởng này của A Kỷ, ngây ngốc
chịu một chiêu này.

Chưởng phong nổi lên, khiến gió tuyết xung quanh tản ra. Nhưng

Trường Ý vẫn bất động, y đứng trước mặt A Kỷ, để mặc tay nàng đánh vào
lồng ngực mình, mà tay y lại đặt trên mặt nàng.

Y nhìn nàng, ánh sáng trong đôi đồng tử xanh lam khẽ chuyển động,

mang theo nỗi bi thương, nhìn A Kỷ đang phẫn nộ đến thất thần.

Rốt cuộc đây là chuyện gì.

A Kỷ không nhịn được lần nữa cảm thấy tò mò về quá khứ của mình,

nhưng từng giây từng phút, nàng nhìn vào mắt y, trong lòng dường như có
một bàn tay bóp chặt cõi lòng nàng hỏi——rốt cuộc đã trải qua chuyện gì,
mới có thể khiến cho thần sắc trong mắt một người trở nên như vậy.

Rất lâu sau, Trường Ý bỏ tay xuống trước, câu hỏi kia ngập ngừng bên

môi A Kỷ nhưng cuối cùng nàng lại nói ra một câu ——

"Cơ Trữ, chúng ta về thôi."

Nàng nghĩ, dù sao người cá này cũng đến rồi, hôm nay bọn họ nhất

định không thể rời đi.

"Đứng lại." Trường Ý xoay người, nhìn A Kỷ chuẩn bị xuống núi,

"Tại sao lại phải che dấu?"

Mấy người trước y đã ra sát chiêu, thế mà nàng vẫn không lộ ra năm

chiếc đuôi, tại sao nàng lại phải che dấu. A Kỷ xoay đầu, mặt không đổi
sắc: "Không hề che dấu, ta vốn cho rằng chỉ cần bốn chiếc đuôi cũng đủ
ứng phó rồi." A Kỷ nói xong, kéo Cơ Trữ xuống núi, vừa đi vừa nói không
có chút sức thuyết phục, "Ra ngoài đi dạo, ngắm nhìn cảnh sắc xinh đẹp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.