NGỰ YÊU (NGỰ GIAO KÝ) - Trang 8

Hôm nay trời không rơi tuyết, nhưng vẫn có gió lạnh thổi đến, gió lùa

vào phòng, nàng cũng không cảm thấy lạnh, chỉ tựa người vào tường nhìn
ngắm sông núi ở xa xa, nàng thở ra một ngụm khí trắng: "Xem ra tối nay sẽ
có tuyết, chắc phải ủ một bầu rượu uống thôi."

"Rầm" một tiếng, cửa phòng bị đẩy ra một cách thô lỗ. Bên ngoài, ánh

tịch dương đang chìm vào đường chân trời. Cả căn phòng rất nhanh liền trở
nên tăm tối hơn.

Nha hoàn vừa rồi tên là Giang Vi Nghiên, tay xách hộp thức ăn, sắc

mặt không tốt lắm bước đến: "Còn muốn uống rượu? Cái cơ thể bệnh tật
ốm yếu của ngươi, không sợ uống đến chết à?". Giang Vi Nghiên nhướn
cao mày, trông có mấy phần xảo trá ngang ngược: "Đóng chặt cửa sổ lại,
ngươi chết cũng chả sao, nhưng nếu bị bệnh, lại liên lụy ta phải mệt mỏi
chăm sóc ngươi." Nàng ta vừa nói, vừa đặt hộp thức ăn lên bàn, thanh âm
vừa trầm vừa nặng.

Kỷ Vân Hòa dựa người vào cửa sổ, đưa mắt đánh giá nàng ta, nghe rõ

nàng ta mắng mình, nhưng cũng không tức giận, trên môi còn treo ý cười
như có như không.

"Ngày tuyết lớn như vậy, ai nấy đều an an ổn ổn ở trong nhà, vậy mà

ta còn phải đến đưa cơm cho ngươi." Giang Vi Nghiên vừa oán than vừa
đem cơm bày biện xong, ngoảnh đầu lại, nhìn thấy Kỷ Vân Hòa vẫn đang
đứng bên cửa sổ mở toang, nhất thời lông mày liền dựng ngược lên: "Ta nói
chuyện với ngươi, ngươi không nghe thấy sao?"

"Nghe thấy rồi." Kỷ Vân Hòa cong mắt cười nhìn nàng, không hề

giống như đang đối mặt với một nha đầu tính khí nóng nảy liên tục quở
trách, mà giống như đang thưởng thức một cảnh đẹp hiếm có, "Ngươi tiếp
tục đi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.