NGỰ YÊU (NGỰ GIAO KÝ) - Trang 856

"Đến cả thập phương tận cũng có thể đi ra, trận do Thuận Đức công

chúa bài bố còn có thể giam được chàng và ta ư?" Kỷ Vân Hòa nói "Đợi
phá xong trận này, quay về cõi Bắc, chờ vết thương chàng khỏi hẳn, ta cũng
muốn được chàng cõng ta một lần."

"Bao nhiêu lần cũng được." Trường Ý nói xong, thoáng trầm mặc "Kỷ

Vân Hòa......" Y dừng lại chút, cố gắng áp chế cảm xúc trong họng "Tại sao
lại không nói cho ta biết?"

Kỷ Vân Hòa quay đầu nhìn Trường Ý một cái, vốn muốn hỏi nói

chuyện gì cho y biết, nhưng vừa nghĩ đến cuộc giao chiến vừa rồi giữa
Trường Ý với Thuận Đức, sau đó lại nói với nàng câu này, thứ ẩn giấu giữa
bọn họ, còn có thể là gì chứ, thoáng cái hiểu rõ.

Kỷ Vân Hòa thầm nghĩ, chuyện năm đó cũng đến lúc nên nói với

Trường Ý rồi, chỉ là không nghĩ đến, cư nhiên là thông qua miệng của kẻ
bắt đầu mọi chuyện như Thuận Đức để nói cho Trường Ý biết.

"Vốn muốn đợi sau khi chàng đem thức ăn về sẽ nói cho chàng biết."

Kỷ Vân Hòa cười khẽ, đoạn quá khứ này, chỉ hệt như chuyện phiếm sau
bữa trà dư tửu hậu "Kết quả chẳng phải bị cướp lời rồi sao......"

Trong bóng tối, Trường Ý trầm mặc hồi lâu, giọng áp chế mang theo

hối hận "Ta sớm nên nghĩ đến......"

"Trường Ý, chàng nói đúng, những chuyện kia đều là chuyện của quá

khứ rồi."

"Những lời này không nên do ta nói."

"Không, nên là chàng nói. Những chuyện này đều đã là chuyện của

quá khứ rồi, ta không nói cho chàng biết là vì ta đã là một người sắp chết,
nói cho chàng biết cũng không có ý nghĩ gì, hơn nữa ta cũng sợ, sợ chàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.