NGỰ YÊU (NGỰ GIAO KÝ) - Trang 872

"Chẳng qua, cũng chỉ là thế này thôi."

Tiếng gió quanh người đại quốc sư chợt nổi lên, mây gió trên trời ào

ào kéo đến, không khí bên ngoài địa lao tức thời ngưng trọng khiến người
khác đến cả hô hấp cũng thập phần khó khăn.

Một thân bạch y nọ phấp phới không ngừng trong cơn gió, hắn nhìn

Trường Ý, trong ánh mắt cư nhiên động sát tâm đối với Trường Ý, mà đột
nhiên, có một cơn gió không chịu sự khống chế của hắn lướt qua tai hắn.
Gió nhẹ như thế, dường như khiến người ta không thể phát giác được.
Nhưng cơn gió ấy lại không biết từ đâu mang theo những cánh hoa rơi,
xuyên qua cuồng phong, xuyên qua người hắn.

Dưới cảnh tượng hung hãn này, những cánh hoa kia bay lơ lửng, bay

về hướng Kỷ Vân Hòa.

Cánh hoa rơi trên người Kỷ Vân Hòa đang nằm trên đất.

Mặc kệ không khí xung quanh đang ồ ạt dao động, những cánh hoa ấy

cũng không hề dao động.

Đôi mắt đại quốc sư khẽ nheo lại, nhìn Kỷ Vân Hòa, đột nhiên cơn gió

cuốn lấy cánh hoa bay dường như quấn lấy tay áo của Kỷ Vân Hòa. Gió
lạnh lay động tay áo nàng, sau đó quấn lấy cánh tay nàng, thổi lay lọn tóc
đang rủ xuống của nàng, tay áo nàng phấp phới, lông mi run lên nhè nhẹ,
sau đó Kỷ Vân Hòa đột nhiên mở mắt.

Đôi mắt hắc bạch phân minh, nhưng ánh sáng trong mắt có chút kì dị.

Nàng chớp mắt một cái, Trường Ý chăm chú nhìn mắt nàng, lại từ đôi mắt
này nhìn thấy thần sắc hoàn toàn không giống với thường ngày.

Cơn gió quấn lấy cơ thể nàng, cho nàng sức mạnh, giúp nàng đứng

dậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.