NGỰ YÊU (NGỰ GIAO KÝ) - Trang 933

Hình như......nàng có nhà rồi.

Kỷ Vân Hòa đẩy cửa rời đi, vội chạy về biên giới.

Thật hiếm có, lần xa cách này nàng không cảm thấy đau khổ, trong

lòng ngược lại chứa đầy mong đợi.

Lúc nàng về biên giới quả nhiên bị trễ, nhưng những người khác

không vì nàng không ở đây mà lười biếng, mọi người đều đã hạ xong trận
pháp ở biên giới, đợi khi nàng vừa đến, liền có thể dùng pháp thuật của
nàng hạ nền móng quan trọng nhất.

Thế sự cả đời Kỷ Vân Hòa trải qua, tóm lại là hiếm gặp được chuyện

viên mãn, mà nay, tuy đại địch vẫn còn, cõi Bắc cũng có rất nhiều tàn
khuyết, nhưng lúc này mọi người đều đang vì "sẽ tốt hơn" mà nỗ lực, Kỷ
Vân Hòa lại cảm thấy không có thời điểm nào có thể viên mãn hơn hiện tại.

Thật hi vọng, ngày này có thể duy trì mãi như thế.

Một ngày đêm, Kỷ Vân Hòa thức sáng đêm, cuối cùng cũng may xong

hỉ bào của nàng và Trường Ý, vì thời gian quá gấp, cho nên nàng đại khái
chỉ là ra hình dáng, chứ không hề thêu bất kì hoa văn nào, nhưng nàng vẫn
dành chút thời gian thêu trên vạt áo hai người một chiếc đuôi to xanh lam.

Tài thêu của nàng thực sự là vô cùng tệ hại, chiếc đuôi to ấy thêu trông

hệt như bị đao cắt vậy, Kỷ Vân Hòa sờ sờ hoa văn này, đầu tiên cảm thấy
buồn cười, phì cười một tiếng, sau đó lại sờ thêm nhiều lần nữa, cuối cùng
lại thu liễm lại nụ cười.

Đuôi cá to này, rốt cuộc vẫn chỉ là nằm trong hồi ức của nàng, mà trên

thế gian này đã không còn đuôi cá như thế nữa......

Nàng hít một hơi sâu, đem những cảm xúc này ném ra sau đầu, bây

giờ nàng chỉ cần nghĩ một chuyện, chính là ngày mai, trong hôn lễ của nàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.