NGỰ YÊU (NGỰ GIAO KÝ) - Trang 96

“Lạc Cẩm Tang? Kẻ mà trời sinh đã có thuật ẩn thân, nàng ta không

phải sớm đã chết rồi ư...ai...hộ pháp cô còn cần làm gì nữa?”

“Mau chạy đi.” Nàng không rảnh nói nhảm với hắn, đẩy hắn một cái,

xoay người chạy về hướng Lâm Thương Lan.

Lúc thanh vũ loan điểu xuất thế cơ hồ lật đổ cả ngự yêu cốc, mặt đất

nứt ra, núi đá rơi vụn, cả căn nhà đổ nát, con đường núi rõ ràng trước đây
đã biến mất không còn dấu vết.

Kỷ Vân Hòa tìm đến phòng của Lâm Thương Lan, chỉ thấy một mảng

hoang tịch, ngay cả phòng của cốc chủ, dưới sức mạnh cường đại cũng biến
thành đống đổ nát. Nàng nhìn đống đổ nát này, mày khẽ nhíu chặt. Lúc
phòng còn nguyên vẹn nàng muốn tìm giải dược mà Lâm Thương Lan giấu
đã không dễ dàng rồi, mà bây giờ đổ nát thế này càng...

Nhưng bất kể ra sao, vẫn phải tìm cho ra.

Bên trên, loan điểu vẫn cùng các ngự yêu sư tiếp tục chiến đấu, tiếng

phượng kêu không ngừng trên trời, điều này đối với Kỷ Vân Hòa mà nói là
chuyện tốt, càng kịch liệt, nàng càng có nhiều cơ hội hơn.

Nàng nâng tay, miệng niệm khẩu pháp, đống đổ nát trên đất chầm

chậm cử động, từng mảnh từng mảnh lơ lửng giữa không trung.

Không ai sẽ chú ý đến nàng, nên nàng cũng không cần che giấu bản

thân nữa.

Bàn tay đang nắm chặt của nàng xòe ra năm ngón tay, những tảng đá

đang trôi lơ lửng bị sức mạnh vô hình trong tay nàng điều khiển, nhất thời
tản ra.

Mỗi một tảng đá, ngói, cột gỗ đều đang trôi lơ lửng. Nàng động động

ngón tay, để mỗi thứ một nơi, cho đến khi các mảnh ngói đã nằm về trên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.