NGỰA Ô YÊU DẤU - Trang 186

– Chao ôi! Đừng đánh con ngựa ngoan của ông nữa. Tôi chắc là nó đang

làm hết sức rồi. Đường dốc quá, tôi chắc là nó đã rất cố gắng.

– Nếu cố mà chưa kéo nổi, thì nó phải cố hơn nữa chứ, tôi biết thế mà,

thưa bà. - Xà ích Jakes nói.

– Nhưng chừng này có nặng quá không? - Bà ta nói.
– Có, quá nặng, - ông ta nói - nhưng đấy không phải lỗi tại tôi. Chúng tôi

vừa khởi hành thì đốc công đến, bắt chất thêm tạ rưỡi. Tôi phải chất thêm,
chừng nào còn có thể.

Ông ta vung roi lên thì người phụ nữ nói:

– Xin ông dừng tay, tôi nghĩ tôi có thể giúp, nếu ông để tôi.
Xà ích Jakes bật cười.
– Ông thấy không, - bà ta nói - ông không cho nó một cơ hội thích đáng.

Nó không thể dùng hết sức nếu đầu nó bị buộc ngật ra sau vào giá cương thế
kia. Nếu ông bỏ giá cương đi, tôi chắc sẽ tốt hơn, ông cứ thử xem, - bà ta nói
đầy sức thuyết phục - tôi rất vui nếu ông làm thế.

– Xin vâng, - Jakes vừa nói và cười - xin làm mọi thứ đẹp lòng bà. Bà

muốn hạ xuống chừng nào, thưa bà?

– Hạ thật thấp, để đầu nó hoàn toàn thoải mái.
Giá cương được tháo bỏ, tôi áp đầu xuống đầu gối giây lát. Thật dễ chịu

biết bao! Sau đó tôi lúc lắc lên xuống mấy lần, cho cổ đỡ cứng đờ, đau mỏi.

– Tội nghiệp mi, mi muốn thế chứ gì? - Bà ta nói và đưa bàn tay dịu dàng

vỗ về, vuốt ve tôi - Bây giờ nếu ông nói ngọt với nó và dắt nó đi tiếp, tôi
chắc nó sẽ làm khá hơn nhiều.

Jakes cầm lấy dây cương:
– Đi nào, Blackie!

Tôi cúi đầu xuống, dồn hết sức nặng lên vòng cổ. Tôi không tiếc sức!

Khối hàng chuyển động, và tôi kéo đều đều lên đồi, sau đó đứng thở.

Người phụ nữ đi theo con đường mòn, lúc này tạt sang đường chính. Bà

vuốt ve và vỗ vào cổ tôi, đã nhiều ngày nay tôi không hề được vỗ về.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.