NGỰC VÀ TRỨNG - Trang 32

mi nhon. Ủa? Mình đang nhầm với ai đó chăng? Tôi đang nghĩ như
vậy thì bỗng dưng chị Makiko đứng lên, nói điều gì đó đại loại như
là: “Đúng là chóng mặt quá!” rồi ra khỏi bồn tắm, đi về phía chỗ
gửi đồ nên tôi cũng đi ra, khoắng sủi bọt một khoảng nước rộng.

Chị Makiko vừa gội vừa có cảm giác cực kỳ không thoải mái, chiếc

khăn vẫn dính sát vào phần trước người, tôi định nói là cái khăn đó
liệu có vướng víu làm cho chị khó rửa không? Nhưng tôi vẫn im lặng,
gội đầu, tráng qua người. Chị Makiko vừa tạo bọt ở trên mặt vừa rửa
cứ như vỗ vào mặt rồi quay sang nhìn tôi, như thể chợt nhớ ra điều
gì đó:

“Này! Công việc của em vẫn ổn cả chứ?” - Chị hỏi với giọng hớn hở

khác lạ. “Em ở Tokyo mấy năm rồi nhỉ, năm năm thì phải? Năm
nay là năm thứ sáu? Thấy thế nào?” - Chị vẫn tiếp tục hớn hở hỏi
nên trong chốc lát tôi cũng chỉ lắp bắp: “À, cũng tàm tạm”, rồi
cũng thử tỏ ra tươi cười nói tiếp: “Cũng ổn ấy mà!”. Công việc chẳng
có gì là ổn cả đó hay đơn thuần chỉ là nguồn hi vọng đó tự dưng cứ
kéo theo tuổi tác của ta đi, hễ chỉ cần nghĩ đến hay tơ tưởng tới
điều đó thôi là ngay lập tức bị sa thải nên chẳng còn cách nào khác.
Tôi lại bồi thêm một câu: “Mà, sang năm nay, chị Makiko à, em, em
lại quá thuận chèo mát mái”, mặt còn cười tươi hơn và nói như thật
vậy. Chị Makiko nói với vẻ rất tin tưởng: “Vậy à? Chị không rõ lắm
về công việc của em nhưng hãy cứ cố gắng lên đừng để phải hối
hận điều gì”. rồi lại tiếp tục rửa.

Sau khi rửa loáng qua loa, chị Makiko lại quyết định ngâm trong

bồn tắm sữa, không phải chị đang cố tình nhìn mà tôi có cảm giác
con mắt của chị đang chăm chú hướng một cách tự nhiên vào vô vàn
những bộ ngực thoắt ẩn thoắt hiện, vì thế tự lúc nào tôi cũng
thành quen.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.