NGỰC VÀ TRỨNG - Trang 37

dài. Từ lúc đầu chị đã biết ông ấy sẽ trở về bên đó, chị cũng đã
hỏi vậy cớ gì mà lại muốn có con với chị. Chị hiểu chuyện đó vì là
người trong cuộc mà, chị hiểu ông sẽ trở về Tokyo, chị biết rõ chứ,
tâm trạng của bản thân, những gì liên quan đến đối phương hay
cảm xúc nữa. Thật ra người đó, dì nghĩ đã nói gì không, cái này chị
cũng đang từng nói, trước đây cũng đã nói rồi thì phải, người đó nói
rằng: “Việc có con có cái nếu nghĩ đúng ra thì chẳng phải tại một ai
hết, cũng chẳng phải công việc của ai cả. Đứa con, à không trong
trường hợp này phải gọi là Midoriko. Thực chất là việc đẻ Midoriko
không phải do ý đồ hay hành động của một ai, với cả việc có bầu
cũng không phải là công việc của con người”. Dì nghe có hiểu được ý
nghĩa là gì không? Chị chẳng hiểu lý do gì cả, đến bây giờ vẫn không
hiểu, không thể hiểu là ông ấy đã nói gì nữa, và sau đó cũng như dì
biết rồi đấy, từ lúc chị sinh ra đó là lần đầu tiên chị chảy máu
mũi. Máu mũi cứ chảy suốt, hồi còn là con gái chẳng mấy khi thế.
Dì cũng đã từng bị chảy chứ? Máu mũi ấy. Không à? Vậy mà lúc đó,
chị lại chảy nhiều. Lần đầu tiên đó. Cũng là lần cuối cùng. Lần
cuối cùng chảy máu mũi”.

Sau đó, chúng tôi đi tắm vòi hoa sen, ra tới phòng thay đồ, lau

người, chị Makiko nói muốn để tóc khô tự nhiên nên cả hai chúng
tôi cứ thế để tóc ướt ra khỏi nhà tắm. Đường đi về khá tối, phần
còn sót lại của khí nóng buổi trưa đã chuyển thành cái nóng oi bức
khó chịu đặc trưng của mùa hè, phủ đầy khắp nơi trong không khí.
Chị Makiko vừa đi bên cạnh vừa nói với tôi:

“Dì vẫn chưa chịu bỏ thói quen đó nhỉ, vẫn cứ thích sờ tóc!”

“Đúng, em vẫn thỉnh thoảng sờ tóc, em á, thế nào nhỉ, cái này,

em tìm từng sợi tóc sâu này bằng đầu ngón tay, sau khi nhổ em
rất thích vuốt nó”. - Tôi trả lời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.