NGỰC VÀ TRỨNG - Trang 35

“Vậy là cái này vẫn ở mức bình thường?” - Chị lại hỏi tiếp:

“À không, cái gọi là bình thường đó đại loại nghĩa là thế nào?”

“Bình thường như dì nghĩ là được!”

“À không, cái gọi là bình thường ở góc độ ý nghĩa nào cũng...”

“Thôi, thế là được rồi!” - Chị nói với giọng dịu dịu hơn.

“Ừm, vậy là... mà... trông cũng không hồng cho lắm nhỉ?” - Khi

tôi nói vậy cuộc nói chuyện của chúng tôi thành ra gay gắt.

“Không hồng, cái đó thì chị thừa biết chứ!”

“À! Ra vậy!”

“Đúng thế!”

Sau đó, cuộc nói chuyện đã không còn tiếp tục. Chắc chắn,

nếu để cho tôi nói một nhận xét ngắn gọn thì tôi thấy cũng đạt tiêu
chuẩn của cái đẹp nhưng bộ ngực của chị Makiko ở trước mặt chỉ nhô
lên đúng bằng độ sưng của vết muỗi đốt, trên đó được gắn đầu ti
khá to xét về chiều ngang lẫn chiều dọc khiến ta có thể liên tưởng
đó là bộ phận của cái gì đó, không thể có một câu từ nào đẹp đẽ phù
hợp với nó. Một hồi lâu sau đó, chị đặt phần ngực lên trên mặt
nước, nói là vậy chứ thực ra chẳng có cái gì để đặt, cứ thế đứng lên
đúng phần giữa ngực ở vị trí đủ để có thể nhìn thấy.

“Đúng là đen thật. Cái của chị đen lại to nữa. Chị thừa biết chứ!

Chị thừa biết là nó không hề đẹp”- Chị Makiko vừa nói vừa thở
mạnh bằng mũi nên tôi cũng tiếp ngay: “Nhưng em nghĩ cách cảm
nhận của từng người là khác nhau”. Nhưng chị Makiko chỉ nhìn chăm
chăm vào mặt tôi, không phát biểu gì về câu nói đó. Rồi chị thở dài

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.