NGƯỢC DÒNG THIÊN DI - Trang 25

chằm chằm vào đám lửa. Mưa giội xuống nhưng củi mới vẫn vứt vào.
Chẳng ai nói câu nào khiến lòng người càng nặng.

Sao phải thế này hả Siểm. Có nhất thiết phải làm cho mình và mọi

người khổ thế này không? Ai tin, ai không tin có số mệnh? Ai tin có Ngọc
Hoàng ngự trị trên kia. Siểm bảo không tin nhưng giờ tất cả đều tin. Thực
sự, Thiệp cũng không muốn dành cho Siểm lễ thiêu, vì lo đến điều đang
xảy ra đây. Nhưng con trai Siểm đã cầu xin. Bởi thực ra, thà bi đát nhất của
một lễ hỏa táng còn hơn là phải chôn. Được hỏa thiêu là một sự cầu may
cho kiếp người của Siểm. Biết đâu trời thương mà cho con cháu toại
nguyện về hồn Siểm. Còn nếu Ngọc Hoàng không tha thứ thì vẫn còn nước
cuối cùng để cứu cho cuộc sống của con cháu Siểm.

- Thầy Thiệp! Quyết việc đi. Cứ thế này không ổn đâu.

Thiệp giật mình với lời giục của thầy hai. Thiệp vẫn đang mong trời

ngừng mưa để cứu vãn vị thế cho những người họ Đặng. Nhưng xem ra
không được rồi.

- Cho thanh niên về lấy xẻng nhé!

- Được!

Giờ thì đành dùng đến cách cuối cùng thôi. Củi không chất thêm vào

nữa để cho lửa tàn đi. Nhưng giờ thì chọn ai để làm việc này đây. Dẫu rằng
nếu ai được chọn người ấy cũng hết mình thôi. Người làm việc này sẽ được
cả bản kính trọng về tấm lòng cao cả, về tình thương dành cho Siểm và sau
hết là sẽ có phúc phận lớn trong đám tang của chính mình. Sẽ được một đặc
ân - hỏa táng bằng mười hai tầng củi. Nhưng chắc cả mấy trăm năm chưa ai
phải làm việc này, chưa ai bị như Siểm.

Đặc ân được hỏa táng để lên nơi Ngọc Hoàng có đúng hay không

chính Thiệp cũng không biết, điều ấy chỉ nằm trong đầu mỗi người từ bao
thế hệ mà thôi. Đến giờ thì điều đó sắp thành việc phải làm thật đây. Và ai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.