NGƯỢC DÒNG THIÊN DI - Trang 31

trước, không bao giờ em phải đi sau đâu." Chỉ những lúc Vảng đi làm đám
là chúng tôi xa nhau. Thế cho nên tôi cũng không nghĩ ngợi gì nhiều. Chỉ
có một điều hơi sợ, là ánh mắt Phủ làm tôi không muốn chạm mặt tí nào.
Hình như sự thân thiện vơi đi nhiều, hằn lên sự hậm hực, ấm ức nào đó. Là
em chồng, chị dâu nên không nói chuyện với nhau được nhiều lắm. Mà
chẳng lẽ tôi lại hỏi chú có chuyện gì hay ấm ức cái gì à? Hỏi thế không
được rồi.

Đứa con trai tôi ra đời trong niềm hân hoan của cả nhà. Ánh mắt Phủ

lại càng đỏ dần lên, tôi không thể giải thích được. Nhưng hình như cả nhà
mang máng biết điều ấm ức trong lòng Phủ, chỉ mình tôi không biết.

Hôm nay, nhà làm lễ đổi tên đệm cho chồng tôi, cũng là lễ đặt tên cho

con trai, lễ tạ ơn bố mẹ tôi nữa. Lễ này, người đàn ông đàn bà nào cũng
mong đợi. Từ khi sinh ra đến khi có con đầu lòng thì một thằng con trai vẫn
cứ là thằng con trai thôi. Chỉ khi làm được lễ đặt tên cho con và đổi tên
trưởng thành cho bố thì mới chính thức là thằng đàn ông. Vảng đã nuôi con
gà trống từ khi tôi sắp sinh con. Con gà ấy sẽ là gà cúng trong lễ đặt tên
này, bộ lòng gà sẽ là lễ vật cảm ơn mẹ tôi. Phủ hôm nay lại hân hoan lạ, em
xăm xắm làm mọi việc.

Bố mẹ tôi đã được lên ông bà ngoại. Manh địu mới mẹ đã tự tay thêu

từ khi biết tôi mang thai, hôm nay mới là dịp để tặng cho cháu ngoại. Ông
bà ngoại rất tự hào vì đứa con gái mình sinh ra, lớn lên, sang nhà họ Sùng
làm dâu, ngay lần đầu tiên đã đẻ được đứa con trai nên mang sang manh
địu mới, mấy con gà và ít rượu để mừng. Mâm cơm đã dọn ra, niềm vui
hân hoan khắp cả nhà. Nhưng có một điều làm cả nhà bất ngờ. Phủ lại gắp
bộ lòng gà cho mẹ tôi mà nói:

- Đây là tấm lòng biết ơn của con rể dành cho mẹ, đáp đền công lao

sinh thành và nuôi Dua để hôm nay sinh được đứa cháu trai cho dòng họ
Sùng nhà tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.