NGƯỢC DÒNG THIÊN DI - Trang 45

chùn lòng. Lại tự nghĩ, giá như đừng làm đàn cúng, giá như đừng khấn
những lời độc thế, giá như bỏ qua chuyện con gà bị chết. Nó chỉ là con gà
nhép thôi mà. Người ta đập chết nó cũng vì nó xổng ra đi bới mạ mới cấy,
chứ mình cũng không cố tình thả gà lúc mạ đang bấy. Chắc họ cũng vì một
chút tức giận mà đập nó thôi.

Một con gà nhép mà từ chiều qua đến giờ mình chửi rủa cũng đủ cho

người ta động lòng. Thế mà mình còn làm cung cúng này. Đã lâu lắm rồi
bản Dao vốn bình yên, không ai làm ác với ai. Những qui ước trừng phạt
chỉ mang tính răn đe, là thầy cúng mình biết điều này hơn ai hết. Vậy mà từ
hôm qua đến giờ mình như bị ăn thuốc lú làm việc trừng phạt người ta thế
này sao?

Nghĩ đến đây Quyền cảm thấy sợ thực sự. Nếu còn ngồi đây, trời tảng

sáng, người bản đi qua sẽ biết mình là người lập cung cúng. Không ai trách
mình độc ác, vì đó là quy định của bản, nhưng mình không muốn người
bản biết một thầy cúng đã từng phát tâm độc ác. Thế là Quyền đứng dậy,
chạy khỏi những cột hương, những dao kiếm, dẫu rằng đó chỉ là dao kiếm
làm bằng tre.

Vừa chạy về nhà Quyền vừa nghĩ: "Mình sẽ không để ai biết mình làm

cung cúng đó. Nếu người đó không đến xin lỗi thì mình cũng bỏ qua thôi.
Nhỡ nhà kia gặp điều không lành thì người ấy cũng sẽ nghĩ do mình làm.
Cái cung cúng đã làm lên kia thì người đó sẽ hận mình lắm. Giờ biết làm
sao đây, thực bụng mình không muốn thế mà."

Khi Quyền ngồi bệt vào chân thang thì người bản thấy một điều lạ đã

từ rất lâu mới xuất hiện trên bản Nà Thác này. Tập tục trừng phạt đã làm
rồi. Một trong những điều bất đắc dĩ của người bản này đã phải dùng đến.

- Ai nhỉ?

- Ai làm chết gà? Ai làm cung cúng?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.