NGƯỜI BẠN BÍ ẨN - Trang 131

“Đọc ở trong đi.” chú nói, “Chú đã lấy chữ ký của tác giả tặng cháu đấy.”

Tôi mở trang bìa ra. Dòng chữ viết lớn và đẹp. Khác hẳn chữ của bạn.

Miranda,

Du hành vui vẻ.

Madeleine L’Engle

Ngày Giáng sinh: Du hành vui vẻ. Bằng chứng thứ hai của bạn.

Tôi nhận ra đó không phải một trò chơi. Cầm cuốn sách trong tay, cuối
cùng tôi đã tin rằng người viết cho tôi những lá thư đó thật sự biết về mọi
thứ trước khi sự việc xảy ra. Bằng cách nào đó.

Khi chú Richard và mẹ vào bếp làm bánh kếp, tôi chạy ngay vào phòng lấy
tất cả những lá thư của bạn ra khỏi cái hộp dưới gầm giường.

Tôi đến để cứu mạng một người bạn của bạn, và cứu chính tôi.

Đến từ đâu? Tôi tự hỏi. Đến từ khi nào? Tôi bắt đầu tin rằng một người nào
đó mà tôi quan tâm đang gặp nguy hiểm thật sự, nhưng tôi vẫn không biết
đó là ai, và tôi không biết mình có thể giúp như thế nào.

Tôi nhìn lá thư thứ hai: Tôi biết bạn đã cho người khác xem lá thư đầu tiên
của tôi. Tôi muốn bạn đừng cho ai khác xem thư của tôi cả. Làm ơn. Tôi
không yêu cầu điều đó vì bản thân mình đâu.

Đó là điều tệ nhất: Tôi chỉ có một mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.