NGƯỜI BẠN BÍ ẨN - Trang 138

Thứ ba, Alice Evans sắp tè ra quần.

Tôi quay sang Alice. “Này,” tôi nói, “Mình muốn đi vệ sinh. Bạn đi với
mình không?”

Đôi khi bạn cảm thấy mình tồi tệ nhất ngay khi bạn không muốn tồi tệ nữa.
Điều đó cũng giống như bạn nhận ra căn phòng tối như thế nào ngay trước
khi bật đèn lên. Và cách bạn thường cư xử, những việc bạn thường làm,
cũng giống như những bóng ma mà mọi người đều thấy nhưng giả vờ
không thấy. Cũng như khi tôi rủ Alice Evans đi vệ sinh, tôi không phải là
một trong những ả con gái trước đây thường tra tấn cô ấy, nhưng trước đây
tôi cũng chưa bao giờ chìa một ngón tay ra giúp cô ấy, hay thậm chí tỏ ra tử
tế với cô ấy dù chỉ một phút.

Alice ngừng vặn vẹo và nhìn tôi nghi ngờ: “Bạn muốn đi vệ sinh... Thật
không?”

“Ừ.” Ngay lúc đó, tôi không mong muốn gì khác hơn là tôi muốn Alice cảm
thấy an toàn với tôi. “Thật mà!”

Tôi nghiêng người về phía trước và giơ tay vẫy để thầy Tompkin có thể
nhìn thấy tôi từ chỗ của thầy ở cuối hàng ghế, và tôi nói với thầy ngang qua
tai Jay Stringer và Colin, hai người đang ngồi giữa thầy và tôi.

“Em muốn đi vệ sinh.” Nói ra những lời này có cảm giác như một sự hy
sinh cao cả, một món quà quý giá dành cho vũ trụ. Tôi không biết tại sao,
nhưng cái nhìn của Julia khiến tôi quyết tâm đưa Alice đến phòng vệ sinh
trước khi cô ấy làm ướt quần.

“Bây giờ à?” thầy Tompkin thì thầm.

“Dạ vâng.”

Thầy nhướng mày: “Được.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.