NGƯỜI BẠN BÍ ẨN - Trang 148

Mẹ tôi bảo chúng tôi không được phép bật lò cho đến khi mẹ Julia ra giúp,
vì vậy nên chúng tôi đặt thau bột bánh vào tủ lạnh rồi qua phòng Julia xem
ti-vi.

Phòng Julia cũng đầy viền đăng-ten như phòng Annemarie - những tấm
màn đăng-ten, tấm trải giường viền đăng-ten, rất nhiều gối viền đăng-ten.
Sách để khắp trên sàn, một số sách chất thành đống, một số trông có vẻ
mòn cũ, một số dường như mới mua, một số lật úp, một số sách đang mở
trên chiếc bàn cạnh giường, kế bên chiếc đèn ngủ bằng vải màu cam.

Tôi cố gắng nghĩ ra cái gì đó để nói về đống đăng-ten này. “Cái đèn đẹp
đấy!” tôi nói.

Julia chống tay ngang hông nhìn cái đèn: “Thật hả? Mình nghĩ nó xấu hoắc.
Mẹ mình chọn đấy.” Cô chỉ tay quanh căn phòng: “Mẹ mình chọn tất cả
những thứ này. Mẹ không cho mình treo tấm áp-phích bên ngoài vũ trụ của
mình lên nữa. Mình phải treo nó trong phòng tắm!”

Cô chĩa ngón cái về

phía một cánh cửa. Phòng tắm cá nhân của riêng cô.

Một cái gì đó rất quen thuộc đập vào mắt tôi. Nó nằm trên chiếc bàn cạnh
giường, bên dưới cái đèn ngủ xấu xí. Nó là cuốn sách của tôi - hay đúng
hơn là chị em sinh đôi với cuốn sách của tôi, cũng cũ kỹ và tả tơi như thế,
nhưng với những nếp nhàu khác và một góc bìa bị xé. Tôi đi đến và cầm nó
lên.

“Ừm,” Julia nói, “Mình thấy bạn cầm cuốn sách của bạn đi vòng vòng.
Mình để cuốn sách của mình ở nhà.”

“Mình được tặng bản in đầu tiên nhân Giáng sinh đấy. Nghĩa là nó là một
trong những bản đầu tiên...”

“Ổ thế à? Bạn thật may mắn,” Julia thốt lên, “Tất cả những gì mình có chỉ
là quần áo. Và nữ trang.”

Tôi nhìn cô ấy: “Mình tưởng bạn thích mấy thứ đó?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.