NGƯỜI BẠN BÍ ẨN - Trang 149

“Ừ, thật sự mình có thích,” cô mỉm cười, “Nhưng mình cũng thích những
thứ khác nữa.” Lúc này tôi mới để ý tấm áp-phích Những Bí Ẩn Khoa Học
của Julia đang dựa vào tường. Tấm áp-phích của cô có tựa để “Có Cuộc
Sống Thông Minh Ngoài Không Gian Hay Không?” Những chữ hoa của
Julia trông đẹp hơn chữ của tôi rất nhiều.

Julia ngồi phệch xuống tấm thảm hồng xù xì phủ kín sàn, liếc nhìn chiếc
đồng hồ điện tử, với tay cầm chiếc điều khiển và bật ti-vi lên. Tôi bỗng
nhận ra có lẽ những buổi chiều của chúng tôi giống hệt như nhau, trừ việc
tôi có thể gọi điện thoại cho mẹ bất cứ lúc nào. Căn hộ của Julia đẹp hơn
căn hộ của chúng tôi nhiều, nhưng tôi dám chắc không có điện thoại trong
cái tủ-thay-đồ đó.

Tôi nằm xuống tấm thảm và gác đầu lên tay. Julia nhìn tôi, nhìn lên rồi nhìn
xuống: “Này, bạn biết tóc bạn màu gì không?”

“Tóc mình hả?” tôi đưa tay vuốt tóc, làm mặt hào hứng: “Màu nâu!”

Cô nhìn mớ tóc, vẻ suy ngẫm: “Không, khi bạn nhìn nó dưới ánh đèn, nó có
màu caramel nhiều hơn.”

Màu caramel ư?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.