Tấm thẻ kế tiếp: “Mẹ uống sữa bằng cái này, mẹ hút sữa qua nó.”
“Ống hút!” mẹ nói to.
Tiếp theo. “Nó làm bằng da và mẹ đeo nó quanh lưng quần.”
“Dây nịt!”
“Nó ngọt - mẹ uống nó vào mùa đông, sau khi đi trượt tuyết về!”
“Chocolate nóng!”
Chơi trò này thật vui. Bạn không phải suy nghĩ về gì khác ngoại trừ từ tiếp
theo và mẹ cũng không nghĩ về gì khác ngoại trừ từ tiếp theo mà tôi sẽ nói
ra. Chúng tôi lướt nhanh qua bảy từ trong gói thẻ.
“Con chơi giỏi thật đấy!” mẹ nói khi chúng tôi hoàn thành mà vẫn còn dư
năm giây.
Tôi cười bảo: “Con thật sự nghĩ là mẹ sẽ thắng đấy!”
“Đừng hy vọng sớm quá,” mẹ cảnh báo, “Đây chỉ mới là vòng tốc độ thôi.
Vòng Tốc Độ là vòng dễ nhất.
***
Sự thật là chúng tôi đã hy vọng nhiều lắm rồi. Danh sách những điều mong
ước của chúng tôi được đính lên tủ lạnh bằng một miếng nam châm mà mẹ
lấy từ công ty về:
Một chuyến du lịch đến Trung Quốc
Một cái máy chụp hình tốt cho chuyến du lịch Trung Quốc
Một tấm thảm trải phủ hết sàn trong phòng ngủ của Miranda
Một cái TV mới