NGƯỜI BẠN BÍ ẨN - Trang 76

Julia dựa vào tường và sửa chiếc băng-đô màu cam trên tóc lại: “Mình
không hiểu tại sao bạn phải làm việc. Bạn đâu có cần tiền!” Nói tới đây, cô
ta ngừng lại, thoáng nhìn tôi: “Mình không có ý xấu, nhưng chỗ đó thật ghê
tởm. Có lần mình thấy một con gián ở đó đấy.”

“Mình thích ở đó,”Annemarie nói, “Ở đó thật sự rất vui.”

“Cái gã làm việc ở đó béo phị.”

“Anh ta không béo phị,” tôi nói, “Và anh ta không làm việc ở đó. Anh ta là
chủ cửa tiệm đó.”

“Bọn mình không được trả tiền,” Annemarie nhẹ nhàng nói, “Chỉ có bánh
sandwich thôi.”

“Và nước soda,” tôi vẫy lon Sprite trong tay.

“Được rồi,” Julia tiếp tục nói chuyện với Annemarie, như thể tôi không tồn
tại, “Mình không biết là bạn ăn sandwich và uống soda đấy!”

Annemarie hơi nhướng mày: “Cũng được mà.”

“Được rồi,” Juiia nói, “Quên chuyện đó đi.”

Thầy Tompkin bước ra cửa: “Tại sao ba em không vào lớp? Giờ đọc thầm
đã bắt đầu từ năm phút trước rồi.”

Khi chúng tôi đi vào lớp phía sau Julia, tôi thì thầm với Annemarie: “Giờ
mình mới hiểu tại sao bạn không thích chơi với bạn ấy nữa. Bạn ấy thô lỗ
với bạn quá.”

Annemarie im lặng một chút rồi lẩm bẩm: “Ừ, thỉnh thoảng.” Và chúng tôi
tách ra, ai về bàn nấy.

Thầy Tompkin để một cuốn sách lên bàn tôi. Thầy luôn muốn tôi phải đọc
một cái gì mới mẻ. Bìa sách của thầy có hình một cô gái tươi cười đứng
trước những tòa nhà cao. Tôi dẹp cô gái tươi cười và các tòa nhà qua một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.