NGƯỜI BẢO HỘ - Trang 312

"Không, tôi không rõ "
Anh không thích tiếp tục cô cố gắng né tránh vấn đề, và anh làm rõ bằng
cách đặt khăn ăn của anh trên bàn và nói, "Em đã sẵn sàng để rời khỏi
chưa?"
"Michael, làm ơn đi !" Cô cảm thấy bị khiển trách, xấu hổ. Cô chồm người
về phía trước. "Anh không thể mong là tôi sẽ tin rằng anh - anh đã thích tôi
chứ?"
Để trả lời, anh nâng lông mày của anh và nhìn cô trong im lặng.
Leigh vẫn không thể tin nổi điều này. Cô nhìn như một người mù vào một
cái cây trong tấm bích họa bên cạnh cô, thắc mắc tại sao người đàn ông mà
cô đã kết hôn có thể quan tâm cô rất ít đến nỗi anh xem tội thông dâm như
là một môn thể thao giải trí. Trong khi người đàn ông này -
Đối diện với cô, Michael nói lặng lẽ, "Em đã có đủ những lời nói dối và
những trò lừa đảo trong đời em rồi phải không?"
Cô gật đầu, nhưng tập trung vào một điểm ở bên phải vai của anh vì cô
không thể hoàn toàn nhìn vào mắt anh.
"Chẳng đạt được gì trong việc tranh cãi với tôi về điều mà em đã tự mình
biết là sự thật phải không ?"
Cô lắc đầu. "Không."
"Mặt khác," anh nói với nụ cười trong giọng của anh, "Chuyện đó cách đây
đã lâu."
Leigh đột ngột cảm thấy ngu ngốc khi suy nghĩ quá nhiều về chuyện xa
xưa. "Vâng, đúng vậy." Hít một hơi thở run rẩy, cô vuốt tóc ra khỏi trán và
nở nụ cười thân thiện hấp dẫn luôn làm Michael muốn chồm người về phía
trước và lấp môi cô với môi anh; sau đó cô nói thêm, "Cám ơn anh vì đã
khăng khăng đòi tính trung thực, và cám ơn anh cho đêm nay. Nó là một
buổi tối tuyệt đẹp, khó quên về mọi mặt."
Cơ thể của Michael, cũng như đầu óc của anh, ra quyết định cho anh. "Buổi
tối còn chưa kết thúc."
"Ý của anh là gì?" cô hỏi khi anh đứng lên và đi đến quanh bàn để kéo ghế
ra cho cô.
"Tôi mong em sẽ nhìn thấy nơi tôi sống."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.