NGƯỜI BẢO HỘ - Trang 322

Cô nhìn vào món tiếp theo - một tủ kính rất nhỏ - và nhìn chằm chằm trong
sự kinh ngạc vào những gì nó đang chứa đựng. Trong đó là bức tượng của
một hiệp sĩ trong thiết giáp nhỏ rẻ tiền. Leigh xoay nữa người lại, nhìn
chằm chằm vào anh.
Để đáp lại, anh nhướng lông mày của anh, chờ cô thảo luận nó với anh.
Trong lòng, Leigh đang quay cuồng, nhưng lần này, cô quyết định bình
tĩnh, để cho anh tự nguyện giải thích.
Michael biết cô đã thực sự lung lay, nhưng chỉ trong tích tắc, cô trở thành
một nữ diễn viên và bước một cách lãnh đạm qua món đồ kế tiếp, tay cô
nắm lại lỏng lẻo ở sau lưng. "Tác phẩm điêu khắc bằng kính này là của Bill
Meek phải không?"
"Vâng," anh nói, cố không cười. Cô không thể làm cho thái độ của cô hùng
hồn hơn trừ phi cô bắt đầu ngâm nga, và cô không thể trông hấp dẫn hơn
trong bộ váy bó đen dài tay đó che đậy những đường cong khiêu khích từ
tầm nhìn của anh - tạm thời. Rất tạm thời.
"Tôi yêu thích những tác phẩm của Bill Meek. Nó làm tôi nâng cao về mặt
tâm linh."
Anh quyết định đánh vào sự giả vờ của cô. "Em đã nghĩ gì về hiệp sĩ thiết
giáp trước đó?"
Một cách lịch sự cô ngả người ra để xem xét lại nó và nói, như thể thực sự
tìm kiếm cái gì đó về nó để khen ngợi, "Ánh đèn rất đẹp."
Sự dịu dàng đi xuyên qua người anh. "Tôi đã luôn ngưỡng mộ sự khéo léo
của thông điệp của nó."
"Anh nghĩ một mảnh như thế đáng giá bao nhiêu?" cô hỏi, giả vờ quan tâm.

"Món đồ đặc biệt đó là vô giá."
"Tôi hiểu rồi." Cô di chuyển qua nơi khác, và anh nhìn cách tóc của cô toả
sáng dưới ánh đèn khi cô cúi người nghiên cứu một tác phẩm điêu khắc
khác. "Anh biết không," cô suy ngẫm như thể vừa nhớ lại sự kiện, "lúc
trước, tôi có tặng cho một người đàn ông một hình người hiệp sĩ bằng thiếc
nhỏ như cái đó."
"Thật sao? Anh ta đã phản ứng như thế nào?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.