NGƯỜI BẢO HỘ - Trang 339

giống như một kẻ tội nghiệp đáng thương đối với khán giả. Jason không thể
hiểu điều đó. Dù sao đi nữa, anh đã đề cập chuyện cùng đi ăn tối đêm nay,
và em muốn anh đón em ở đó thay vì ở đây."
"Lúc mấy giờ ?"
"Chúng ta rời khỏi lúc bảy giờ được không? Điều đó sẽ giới hạn Jason chỉ
có một tiếng đồng hồ để tranh luận và quấy rối."
"Em muốn anh đến gặp em lúc sáu giờ, và tiếp viện cho em không?"
Anh có thể nghe được sự nhẹ nhõm và ngạc nhiên trong giọng của cô. "Bộ
việc tiếp viện cho em cũng là một phần công việc, của anh hả ?"
"Tuyệt đối. Kiểm tra bản hợp đồng mà em đã thương lượng với anh sáng
nay đi - dưới điều khoản 1, phần C, tựa đề người chăm sóc em, em sẽ thấy
rằng em đã cấp cho anh đầy đủ quyền hạn để làm công việc của anh một
cách có hiệu quả."
"Michael," cô nói một cách long trọng.
"Gì hả?"
"Em yêu anh."
Vẫn mỉm cười sau khi họ nói lời từ giã, Michael gác máy và xoay ghế của
anh lại. "Chúng ta đã nói đến đâu vậy?" anh đột ngột hỏi Buchanan.
Buchanan lấy lại bình tĩnh. "Tôi định hỏi anh là cảnh sát có chất vấn anh về
chuyện anh đã ở đâu vào lúc ông Manning bị giết chưa."
Michael lắc đầu. "Họ không biết được là tôi có thể chứng minh là tôi không
thể làm được chuyện đó hay không."
"Vậy thì câu trả lời rõ ràng là họ không muốn bất cứ bằng chứng nào mà
anh không thể có. Họ có lẽ đã thuyết phục thẩm phán rằng anh là người bị
tình nghi giết người nhiều nhất và có thể xin được phê chuẩn gắn máy nghe
trộm, và bất cứ thứ gì khác mà họ muốn, để lùng sục khắp nơi tìm bất cứ
thứ gì sai trái mà họ có thể tìm."
Ông im lặng một lát, để cho thân chủ của ông hấp thụ nó; sau đó ông nói,
"Trước khi tôi đề nghị phương án hành động, tôi cần biết ưu tiên của anh là
gì."
"Tôi muốn cảnh sát tìm ra kẻ đã giết gã đểu cáng đó. Thay vì phí thời gian
và tài nguyên trên người tôi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.