NGƯỜI BẢO HỘ - Trang 444

Judith Mcnaught

Người Bảo Hộ

Dịch giả: Thy_thy

Chương 71 - 72

Leigh dần dần có lại ý thức, âm thanh vo ve kỳ quặc pha trộn với tiếng búa
nện trong hộp sọ của cô, tiếng reo của điện thoại, và cảm giác bị tê liệt.
Cơn buồn nôn dâng cuộn trong dạ dày, lên đến cổ họng của cô, và cô nuốt
mạnh xuống, buộc mí mắt cô mở ra, tự động tìm kiếm cái gì đó để tập trung
vào việc khống chế các giác quan đang quay cuồng của cô.

Mí mắt của cô có vẻ không có vấn đề gì, nhưng những gì Leigh nhìn thấy ở
phía trước mắt cô không có chút ý nghĩa gì với cô cả. Toàn bộ khu vực
trong tầm nhìn của cô đã bị cản trở bởi hai màu kem tương tự; một màu
dường như bằng phẳng và nằm ngang, màu kia thẳng đứng và gợn sóng.

Cô chớp mắt liên tục, cố gắng tập trung sự chú ý, và trong quá trình đó cô
có ý thức về sự kết cấu khác nhau của hai màu. Màu kem nằm ngang tựa
vào má của cô là tấm thảm ... thô nhám. Màu kem thẳng đứng, gợn sóng là
... vải ... giống như ga che bụi trên giường của cô? Cô rõ ràng là đang nằm
trên sàn nhà bên cạnh giường của cô với hai tay đặt ở sau lưng của cô. Cô
cố di chuyển cánh tay, nhưng chúng dường như đang bị trói lại ở cổ tay, và
đôi chân của cô dường như đang bị cột lại với nhau ở mắt cá.

Với một nỗ lực Leigh xoay khuôn mặt của cô theo chiều ngược lại, và cảnh
tượng mà cô nhìn thấy làm cho những giác quan của cô rối loạn. Jane
Sebring đang ngồi ở bàn trang điểm, mặc chiếc áo đỏ mà Leigh đã mặc
trong bữa tiệc vào đêm khai mạc. Người nữ diễn viên đang ngâm nga và tô
son môi của Leigh, nhưng nó đã được bôi bẩn một cách kinh tởm quanh
miệng và một phần trên má của cô ta. Vương vãi trên sàn nhà gần chân của
cô ta đã vài chiếc áo khác của Leigh đã bị cắt tơi tả.
Nằm trên bàn, gần khuỷu tay trái của cô ta, là một khẩu súng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.