NGƯỜI BIẾN MẤT - Trang 219

hàng rào thép vây quanh một khu vườn gần trường học, liếc nhìn một cách
không thoải mái về hướng ông vừa đi tới.

Không, không có ai hết. Không có người mặc đồ liền mang hộp dụng cụ.

Không có người mặc áo khoác thể thao. Ông đã…

“Xin lỗi, thưa cha?”
Giật mình, ông quay người lại và thấy một người đàn ông to lớn, da ngăm

ngăm với bộ râu có lẽ đã hai ngày không cạo.

“Ừm, sao cơ?”
“Cha tới đây dự buổi hòa nhạc đúng không?” Người đàn ông hất đầu về

phía trường Neighborhood.

“Đúng rồi,” ông đáp, cố gắng không để giọng mình quá run vì bất an.
“Mấy giờ bắt đầu vậy?”
“Tám. Mở cửa lúc bảy giờ ba mươi.”
“Cảm ơn, thưa cha.”
“Không có chi.”
Người đàn ông mỉm cười và đi về phía trường học. Mục sư Swensen tiếp

tục nghi lễ của mình, ông lo lắng nắm chặt tay cầm chiếc cặp đựng tài liệu.
Liếc nhìn đồng hồ. Bảy giờ mười lăm.

Cuối cùng, sau năm phút tưởng chừng như vô tận, ông thấy điều mình

đang mong đợi, điều đã khiến ông phải đi xa thế này: chiếc Lincoln Town
Car màu đen với biển số chính thức của chính quyền. Nó từ từ dừng lại cách
trường Neighborhood một khối nhà. Viên mục sư nheo mắt trong hoàng hôn
để đọc số xe. Đúng chiếc xe này rồi… Cảm ơn Chúa.

Hai người đàn ông trẻ mặc vest đen bước ra từ cửa trước. Họ nhìn dọc

theo vỉa hè – liếc mắt qua cả ông – và có vẻ hài lòng là con đường đã an
toàn.

Một người cúi xuống và nói gì đó qua cửa sổ phía sau đang mở ra.
Vị mục sư biết anh ta đang nói chuyện với ai: Trợ lý công tố quận Charles

Grady, người nắm quyền công tố vụ chống lại Andrew Constable. Grady
cùng vợ đến dự buổi hòa nhạc của con gái họ. Thật ra, chính tay công tố
viên là trung tâm nhiệm vụ tới Sodom của ông vào cuối tuần này. Giống như
Tông đồ Paul, mục sư Swensen bước vào thế giới của những kẻ không có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.