NGƯỜI BÌNH XUYÊN - Trang 206

đá của tao không đau bằng câu mày xỏ nó. Mày nhớ câu lịch sử đó không
Năm Mười Ba?
- Nhớ chớ! – Năm Mười Ba dừng chèo, nói như trả bài – “Ngài Khu bộ phó
chứ đâu phải là vua mà không ai dám động tới long sàng? Tụi này đâu phải
hoạn quan thái giám mà sợ cả cái bóng của đấng Chí tôn”!
Chín Mập thích chí cười vang:
- Năm Tài đúng là thằng “thượng đội hạ đạp”. Nó làm tàng với mình bao
nhiêu thì nó mọp sát đất trước ông Bảy bấy nhiêu. Nó không xứng đáng là
dân Bình Xuyên tụi mình.
Bảy Rô cười lớn:
- Ai cho nó vô dân Bình Xuyên? Cái hạng chuyên môn xách giày có đáng
gì cho mình nói tới!...
Về tới nhà đã thấy Năm Hà và Ba Bay chờ sẵn. Bảy Rô hồ hởi kể hết đầu
đuôi, nheo mắt với Năm Hà:
- Anh Năm thấy thằng em anh nói đâu có đó chưa? Mí mắt trái giật giật là
có ẩm thực. Thiệt đúng y chang! Bảy Viễn đãi ba đứa này một bữa ăn có
uống rượu đàng hoàng. Mạc-ten hay Cô-nhắc gì đó, uống tới đâu khoái tới
đó. Anh Bảy gởi anh Năm một cặp kia kìa.
Ba Bay nhảy tới ôm Bảy Rô hôn lấy hôn để:
- Mày đã cứu mạng tao!...
Bảy Rô cười thoải mái:
- Ơn nghĩa gì giữa tao với mày! Trái lại, tao phải cảm ơn mày. Nhờ mày mà
tao được hân hạnh là thượng khách của Ngài Khu bộ phó. Đâu phải ai cũng
may mắn được ăn một mâm, ngủ trên ván của ông Bảy…
Năm Hà gật gù:
- Bảy Viễn tướng tinh con cọp, gầm thét vang rừng nhưng ngủ một đêm tới
sáng là quên hết. Mau nóng mà cũng mau nguội. Như vậy là vụ Ba Bay kể
như em rồi. Bảy Viễn đã không bắt tội Ba Bay mà còn gởi rượu Tây tạng
ta. Sứ giả Bảy Rô đáng được thưởng rượu lần nữa… Ba Bay đâu rồi? Chạy
về nhà biểu vợ mày làm gà ăn mừng!... Ủa nó đâu rồi?
Ba Bay không đợi Năm Hà nhắc. Anh phóng về nhà hối vợ nấu nước còn
mình thì nhảy xuống rạch bắt con vịt nhổ lông. Vợ Ba Bay rất giỏi, buôn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.