NGƯỜI BÌNH XUYÊN - Trang 220

chậm thì chết… Tôi bảo đảm với Ngài Khu bộ phó là trong thời gian một
tháng. Chi đội 9 mình sẽ đứng đầu không phải chỉ Miền Đông mà đứng đầu
cả nước…
Thấy Bảy Viễn đã xiêu, Lâm Ngọc Đường tươi cười bảo:
- Hai ông Sang và Tài cứ lên thống kê đi, cho biết quân số Chi đội 9 là bao
nhiêu, cần bao nhiêu quân phục, bao nhiêu súng ống, loại gì nêu rõ, đạn
được một năm xài bao nhiêu, thuốc men cần những thứ gì, rồi gạo, thịt,
đường, đậu v.v… Cho tôi những con số đó, tôi đảm bảo trong vòng một
tháng là tôi tiếp tế đầy đủ, không thiếu món gì – Hắn cười nói thêm – Còn
cái khoản xa xỉ phẩm nữa. Sẽ có bơ, sữa, cà phê, rượu, thuốc thơm…
Tài, Sang tất bật tính toán, ghi chép. Bảy Viễn hỏi Lâm:
- Tiếp tế bằng cách nào cho các Chi đội khác không biết?
Lâm cười thật tươi:
- Chỉ cần Ngài đồng ý, mọi việc đã có chúng tôi lo.
Cuộc mật đàm tạm ngưng vì có Mười Trí tới. Mỗi lần Mười Trí về Rừng
Sác là Bảy Viễn vừa mừng vừa lo. Mừng vì gặp lại bạn đồng sanh đồng tử,
nhưng lo vì Mưới Trí là tay ăn ngay nói thẳng, dám phê bình, chỉ trích
thằng thừng “Ngài Khu bộ phó”. Mưới Trí về Rừng Sác cũng giống như
Thái sư Văn Trọng hồi trào giáng thập điều.
- Về chơi hay có việc gì? – Bảy Viễn hỏi Mưới Trí.
- Thời giặc giã, đâu có chuyện về chơi? Tao đánh hơi nghe có chuyện giải
pháp Bảo Đại nên cấp tốc qua đây bàn chuyện cơ mật đây…
Bảy Viễn chột dạ:
- Mày định bàn chuyện gì?
Mưới Trí nghiêm nghị:
- Tao nghe phong phanh Phòng Nhì định lập chiến khu quốc gia giả hiệu để
làm rùm beng ủng hộ Cựu hoàng Bảo Đại. Chúng nhắm vào bộ đội giáo
phái để làm cái trò tráo bài ba lá này. Tao không biết chúng đã tiếp xúc với
mày chưa nên tao qua đây khuyên mày nên thận trọng, đừng mắc mưu
chúng…
Bảy Viễn có cảm tưởng như Mưới Trí biết rõ tim đen mình.
- Chuyện đại sự như vậy, tao đâu dám ẩu, có gì tao cũng hỏi ý mày… Mày

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.