NGƯỜI BÌNH XUYÊN - Trang 335

- Không chắc đâu. Hiệp nghị Giơ-neo hai năm sau sẽ có hiệp thương tổng
tuyển cử, nhưng thái độ của Mỹ và Trần Văn Đỗ không ký tên vào các biên
bản hiệp định cho thấy rõ là Mỹ và thủ tướng Diệm sẽ không thi hành hiệp
định. Bằng cớ hiển nhiên là trong khi ta và toàn dân ăn mừng hòa bình thì
Diệm ra lệnh treo cờ tang vào ngày “quốc hận”.
Bảy Viễn gật gù:
- Vậy là Mỹ sẽ nhảy vô hất Pháp ra? Mình phải tính thế nào đây?
Năm Tài giọng quả quyết:
- Thiên hạ đồn Mỹ giàu – mà Mỹ giàu thiệt – nhưng có điều thiên hạ không
biết là Mỹ kỳ thị chủng tộc, khinh khi da đen và da vàng. Chơi với Pháp
thích hơn. Vả lại từ trước đến nay chúng ta ăn chịu với Pháp. Bảo Đại vẫn
là quốc trưởng trong khi Diệm chỉ là tên tớ phản thầy… Ghế thủ tướng của
nó là ghế ba chân. Nếu muốn đảo chánh thì trung tướng Hinh dư sức tống
cổ nó bất cứ lúc nào.
- Mình cũng nghĩ vậy.
Đúng lúc ấy một vệ sĩ vào trao một danh thiếp. Hai Vĩnh liếc nhanh: Trình
Khánh Vàng, nguyên khu bộ phó khu 9.
- Ra mời vào!
Một người khoảng 45 tuổi, ăn mặc sang trọng, nhanh nhẹn bước vào, trịnh
trọng nghiêng mình bắt tay Bảy Viễn:
- Hân hạnh được làm quen với thiếu tướng. Tôi nghe danh thiếu tướng đã
lâu, từ lúc thiếu tướng còn là Khu bộ phó Khu 7 – Vàng cười – như vậy
chúng mình là “đồng nghiệp” của nhau…
Bảy Viễn cười xã giao:
- Tôi cũng rất hân hạnh được làm quen với nguyên Khu bộ phó Khu 9.
Nhưng xin phép hỏi… Ngài đến tìm tôi không lẽ chỉ để nhắc chuyện xưa?
Vàng hăm hở:
- Nhắc chuyện xưa chỉ là để giáo đầu tuồng thôi. Tôi đến tìm thiếu tướng
cố nhiên là có việc quan trọng. Xin lỗi ông bạn đây là … - Vàng chỉ Năm
Tài.
- Ngài cứ yên chí. Lại Hữu Tài là cố vấn của tôi.
Vàng chồm tới bắt tay Năm Tài:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.