là một tay nguy hiểm, gián điệp của Phòng Nhì chui vào nội bộ của ta đó!
- Ghê vậy! – Ông Tám kêu lên.
- Lý lịch hắn như sau: Hắn là nhân viên hãng ô-tô bưýt ở Sài Gòn, gia nhập
Đảng một thời gian thì bị Tây bắt. Hắn đầu hàng và được Tây giao nhiệm
vụ phản gián trong hàng ngũ Đảng. Thành ủy không biết, giao hắn làm liên
lạc. Vì vậy mà sau các cuộc họp, nhiều đồng chí bị Tây bắt…
- Thảo nào!... Hồi đó tôi cũng sinh nghi, nhưng chỉ thắc mắc trong bụng
chớ không dám nói ra. Như vụ Tư Huỳnh về thành. Tư Huỳnh là em út của
Bảy Viễn thì làm sao lôi kéo được Bảy Viễn? Rốt cuộc đi địch vận mà bị
địch vận động lại mới là đau chớ! Rồi còn vụ tảo thanh. Giết trúng một mà
giết oan tới mười. Bây giờ nghe thầy Bảy mình mới thấy rõ Nguyễn Đức
Huy đúng là một tay phá hoại ghê ghớm.Bây giờ hắn ở đâu?
- Trong hỏa lò…
Ông Tám Mạnh trầm ngâm bên tách trà nóng một lúc:
- Thiện ác đáo đầu chung hữu báo… ông bà mình nói không sai: Làm thiện
gặp thiện, làm ác gặp ác…
Câu chuyện tâm tình đến đây tạm ngưng vì bà Tám đã bưng ra mâm gỏi gà
trộn bắp chuối. Ông Tám mở tủ lấy chai rượu nếp than đưa lên trước mắt
Bảy Trân:
- Tôi biết thầy Bảy chỉ uống được thứ này…
******
Màu xuân đầu tiên sau chiến thắng giặc Pháp ở thủ đô Hà Nội thật huy
hoàng rực rỡ. Đám tàn quan Pháp rút về Hải Phòng để lên tàu vô Nam trên
đường vè nước. Rút lui không kèn, không trống, cờ tam sắc ủ rủ bèo nhèo
cũng như tâm hôn uể oải chán chường của đoàn quân chiến bại. Cùng lúc
ấy, thủ đô dang hai tay tiếp đón những người con ưu tú từ chiến trường
miền Nam tập kết. Trong không khí tưng bừng đó, gia đình Mười Trí vừa ra
chuyến chót. Anh Mười đến thăm các bậc đàn anh là ông Tám Mạnh và
ông Năm Hà đã yên nơi yên chỗ từ nửa năm rồi.
Sau tiệc đoàn tu, ba anh em rủ nhau đi dạo phố cho biết “thủ đô ngàn năm
văn vật”. Hồ Gươm đúng là một trong các thắng cảnh của Hà Nội. Ba anh