NGƯỜI BỖNG LẠI VỀ - Trang 114

– Thật là vô lí cô đừng vu khống chúng tôi. Lúc này, công ty làm ăn thua lỗ
vì bị cạnh tranh dữ dội mà các người đâu có biết.
– Chúng tôi à! Tại sao chúng tôi phải biết chứ.
– Thật là vô ơn!
– Nhật Lan à! Dầu gì Lan và mình cũng ngang vai, nhưng với mẹ ít ra Nhật
Lan cũng phải tôn trọng mẹ chứ sao lại đánh giá chúng tôi như thế. Me tôi
đâu có lỗi trong việc làm ăn của gia đình chứ, xin để cho mẹ tôi yên.
– Thật là không biết điều. Nè! Cả nhà ai cũng biết mẹ cô "tằng tịu" với cái
gã mới vào làm trong công ty của ba:
Chắc bà ấy thấy chú ấy là do anh Dự Nguyên giới thiệu. Nếu không vì anh
Dự Nguyên ba tôi không nhận cái gã đó đâu:
– Trời ạ! Có điều này hay sao? Nếu là người quen của Dự Nguyên chằng
biết có dính líu gì đến cậu Hoài Bách hay không. Nếu có chuyện này thì
thật là không hay cho mẹ khi cậu Bách cũng đang theo mẹ và cái gã kia
...không khéo sẽ có người bị tổn thương. Người đó là cậu Bách. Thà rằng
họ không quen biết nhau. Tôn trọng mẹ, Thiều Mơ không hỏi gì về gã đàn
ông đó. Bất chợt Thiều Mơ nghĩ đến cậu Bách, cô thể tìm hiểu nhưng
không để cậu Bách phát hiện ra điều gì. Nhưng nếu là chỗ thân quen với
cậu Bách tại sao ông ấy không vào xưởng của cậu Bách?
Thiều Mơ chỉ lo cho mẹ mà thôi.
– Cô Thơ à! Cô Thơ à!
Giọng của bà Khánh sang sảng phía trước nhà. Lại sang đây kiếm chuyện
với mẹ nữa rồi.
Thiều Mơ từ trong phòng bước ra phòng khách.
Bà và mợ đã đứng trước cửa. Giọng mợ Khánh vang lên:
– Mẹ cháu đâu?
Thiều Mơ nhìn vẻ mặt hai người thân rồi mời vào nhà. Bà lên tiếng:
– Cháu nói mẹ cháu đâu rồi chứ?
Thiều Mơ nói đại:
– Dạ, mẹ cháu đi dự tiệc:.. – Tiệc gì? Của ai? Ủa cô ấy làm ở đó, nếu có ai
ăn tiệc thì chúng tôi phải biết chứ?
– Tiệc gì mợ cũng phải biết sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.